KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1542

giết xong, hắn toan gọi tình nhân dậy để cùng mình khiêng xác vứt xuống
sông, nhưng bỗng hắn nhận ra là mình đã giết nhầm người yêu. Sợ quá, hắn
bèn nhanh chân thoát ra khỏi nhà, may làm sao không một ai biết cả.

Anh học trò ngủ một giấc mê man mãi đến sáng mới tỉnh dậy. Anh hết sức
kinh ngạc khi thấy vợ mình đã đầu lìa khỏi cổ. Anh vội kêu cứu ầm lên.
Làng xóm đổ tới rất đông. Anh kể hết mọi việc. Có mấy người đồ rằng anh
này đã tự tay giết vợ rồi bày chuyện la làng để đánh lừa mọi người. Bọn
hào lý không cần phân biệt phải trái, sai đóng gông anh lại và giải lên quan.

Sau những ngày tra khảo, anh học trò vẫn một mực khai rằng mình không
can cớ gì làm hại vợ cả. Vả chăng, nếu đã định tâm giết vợ thì trốn đi, dại
gì mà kêu làng tới. Nhưng anh cũng không có cách gì để chỉ ra thủ phạm,
vì thế vẫn cứ phải giam vào ngục để còn cứu xét.

Một hôm ở nhà giam người ta phơi thóc để bắt tù phạm xay giã. Anh học
trò được bọn lính cắt cho công việc canh gà là việc nhẹ nhất. Anh ngồi ở
một góc sân nhìn ra. Bầy gà trong trại thấy có thóc thì rủ nhau mò tới kiếm
ăn. Nhưng anh học trò bỗng nhớ tới lời dặn thứ ba của thầy nên cứ để cho
gà ăn mà không chịu xua. Bọn lính gác thấy vậy mắng anh:

- Sao bảo canh gà mà mày cứ ngồi trơ ra như phỗng thế?

Anh chỉ cười khì không đáp. Sau đó mấy lần bầy gà lại sà vào, anh vẫn
ngồi nhìn và không nhúc nhích. Thấy vậy, bọn lính cho anh là một tên
bướng bỉnh, sẵn roi quất cho một trận. Anh nhăn nhó kêu khóc rầm lên.
Lúc bấy giờ quan đang ngồi ở công đường, nghe tiếng ồn ào, vội sai người
đến xem chuyện gì. Khi biết đầu đuôi, quan bèn cho gọi anh tới và hỏi:

- Anh là học trò mà lại là kẻ có tội, vậy tại sao lại bướng thế? Người ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.