KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 164

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích

5. SỰ TÍCH CHIM HÍT CÔ

Ngày xưa, có hai cô cháu ở chung với nhau một nhà. Người côgià, chồng
chết từ lâu. Đứa cháu còn bé chừng mười hai tuổi mồ côi cha mẹ. Nhà họ
nghèo, chỉ có vài sào ruộng, không đủ sống. Cho nên cô cháu ngày ngày
phải đi mò cua bắt ốc hoặc mót hái kiếm ăn. Mấy năm trời được mùa, hai
cô cháu tuy không lấy gì làm đầy đủ nhưng cũng sống vui. Ngày ngày cháu
theo cô xách giỏ ra đồng, miệng hát có vẻ thích chí.

Nhưng không may vụ hạ năm ấy mất mùa. Rồi tiếp đến vụ mùa nắng hạn
nên cũng chẳng ăn thua gì. Trời không nắng lắm nhưng nhất định không
mưa làm cho các ao hồ đều khô rông rốc. Ruộng nứt nẻ hết. Hai cô cháu
cũng như những người nghèo khác đi mò cua bắt ốc ở các vùng cạn nước.
Nhưng cua ốc bắt mãi cũng phải hết. Mà trong nhà thì gạo đã kiệt từ lâu.
Biết tìm cái gì mà nuôi nhau đây. Người ta có sức khỏe lên rừng chặt củi về
đổi lấy những cái ăn được mà sống qua ngày. Riêng hai cô cháu sức yếu
đành chịu nằm nhà nhịn đói. Cái chết đang dọa nạt họ.

May sao, buổi sáng hôm ấy có người hàng xóm sang báo tin cho cô cháu
biết là có mấy đám lúa ở làng bên cạnh đã bắt đầu gặt. Bà cô thấy mình yếu
lắm rồi, đứng lên không vững nữa. Chỉ có cháu là hơi tỉnh. Anh chàng gắng
ngồi lên. Một người láng giềng đem cho một bát canh rau. Cháu húp vào
thấy khỏe cả người, vội đứng lên đi theo họ.

Họ đến vừa kịp buổi gặt. Nhưng người gặt thì ít mà người mót thì đông vô
kể. Tất cả đều đói nhưng mót rất khỏe. Họ đánh liều sấn vào bứt lúa mặc kệ
chủ ruộng cầm roi đánh không tiếc tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.