KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 165

Mãi đến chiều, người cháu mới đem lúa về. Lèo tèo chỉ có một nắm bằng
cái chổi xể. Nhưng anh chàng không ngại. Hắn đập, sảy, rang rồi bỏ vào cối
giã. Chỉ một lúc sau hắn đã đổ vào nồi bắc lên bếp.

Khi nồi cháo bắt đầu sôi thì người cô bỗng trở mình và rên khừ khừ. Cháu
lật đật vào lật chiếu thăm cô. Cô rên rỉ kêu đau bụng, bảo cháu đi xin cho
mình một tí gừng. Cháu ngần ngại không muốn đi nhưng thấy cô có vẻ
nguy kịch, vội đánh đường vào xóm. Sau khi cháu đi, người cô gắng dậy
ngồi vào bếp đun lửa cho nồi cháo. Lúc cháo chín, cô bỏ muối vào nếm thử
một hớp. Chất ngũ cốc vào bụng trôi đến đâu, thịt da như sống lại đến đấy.
Thấy cháu vẫn chưa về, cô múc ra một bát để dành phần cho cháu rồi lại
ngồi ăn. Loáng một cái, cô đã ăn hết phần củamình. Cô lại chõng nằm
nhưng trong bụng vẫn thấy thèm. Thấy cháu vẫn chưa về, cô nghĩ: - "Thằng
bé có lẽ được người ta cho ăn rồi nên mới lâu thế. Nếu hắn đói thì dù gừng
được hay không cũng phải về sớm". Nghĩ vậy, người cô lại lồm cồm dậy ăn
xén vào cháo của cháu một tý. Cô đi ra ngoài cửa nhìn. Vẫn không thấy
tăm dạng của cháu. -"Chắc nó được ăn rồi còn ngồi lại sưởi. Ta có thể ăn
nốt đi cho nó". Nghĩ thế, cô yên tâm lại húp thêm một hớp nữa vào phần
của cháu.


Cho đến khi người cháu mang gừng về thì bát cháo chỉ còn một tý nước ở
dưới đáy. Cháu hỏi cô. Cô không trả lời. Nhưng cháu cũng đoán được hết.
Cháu ôm mặt khóc nức nở. Cháu giận cô, oán cô rồi rủa cô. Được một
chốc, cháu bưng bát cháo lại chõng cô nằm, dí sát vào miệng và nói bằng
một giọng cay chua:

- Đó còn ít nữa, hít nốt đi! Hít đi cô, hít cô...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.