KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1651

Người Quảng Bình có truyện Đực rựa cũng giống như truyện trên nhưng
không có đoạn cuối:

Nhà nọ có hai vợ chồng một nhà hái củi xích mích sinh ra cãi nhau không
ai chịu ai. Một hôm chồng bảo: "Đã không nghe nhau nữa, thì chúng ta nên
ly dị, có cái gì trong nhà chia ra cho hết, rồi mỗi người đi mỗi ngả". Cũng
như truyện trên, người vợ tinh ranh giao ước rằng mình sẽ lấy những vật gì
gọi là cấy (cấy: cái, tiếng miền Trung) còn vật gì gọi là đực thì phần chồng.
Thành thử thúng mủng, nồi niêu, bát đĩa, mọi cái đều về tay vợ. Của trong
nhà sắp vơi mà chồng thì chưa được chia cái gì. Tức mình, anh chàng thấy
cái rựa dựng ở góc nhà, vội chụp lấy nói: "Đây không phải là "cấy" mà là
"đực", của tao". Không mấy ai gọi rựa là đực, nhưng vì là đồ dùng thiết
thân nên anh chàng phải nói thế vì sợ vợ chiếm mất. Từ đấy, người ta cho
rằng người đàn ông đi đâu cũng luôn luôn mang rựa bên mình, là do truyện
này mà ra [3] .

Đồng bào Vân-kiều có truyện Vì sao có tục treo cua đầu nương cũng là một
dị bản của truyện Hà rầm hà rạc, nhưng không có đoạn đầu:

Có hai anh em Tong và Tênh trồng bắp ở rẫy thường bị phá hoại. Một hôm
Tong nghĩ kế bắt cua giã nhỏ bỏ vào ống nứa đem treo khắp nương, định
bụng làm cho khỉ sợ ùi tanh mà tránh xa. Đoạn anh lên chòi nằm. Bầy khỉ
đến thấy mùi tanh cho là có người chết, leo lên chòi thấy có người nằm,
tưởng là xác chết, bèn gọi nhau khiêng đi. Tong cứ nằm im để xem bầy khỉ
làm gì, thì thấy chúng soạn sửa đám ma cho mình linh đình: bắt chước
người, chúng cũng mang về những đồ quý như thanh la, nồi đồng... định
chôn theo. Nhưng Tong đã bất thình lình nhổm dậy, bầy khỉ hoảng hốt bỏ
chạy, anh nhặt của quý mang về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.