Nguyễn đổng Chi
Kho Tàng Truyện Cổ Tích
158. RẮN BÁO OÁN
Ngày ấy, trong một gò đất cây cối mọc um tùm ở làng Nhị Khê gọi là gò
Rùa, có một con rắn mẹ sống với một đàn con. Con rắn làm tổ ở đó đã ngót
một trăm năm, chỉ còn chờ ít lâu nữa là thành xà tinh có thể đi mây về gió,
biến hóa huyền diệu. Vào thời ấy có một ông đồ họ Nguyễn mở trường dạy
học trong làng. Thấy đám đất ở gò Rùa có mạch rất đẹp: trước mặt là đầm
làm minh đường, sau lưng là gò làm án, ông đồ bèn xin làng cấp cho mình
đám đất để dựng một ngôi nhà làm nơi tĩnh mịch dạy học. Được phép làng,
một buổi chiều nọ trước khi tan lớp, thầy bảo trò:
- Từ mai các con tạm nghỉ học một vài ngày rồi đến phát dọn hộ cho thầy
đám đất bên gò Rùa kia.
Nghe tin ông đồ sắp cho người đến phá phách chỗ ở của mình, đêm ấy rắn
mẹ bèn đến báo mộng cho ông đồ biết. Ông đồ đang ngủ mơ màng thấy có
một người đàn bà vẻ mặt hầm hầm đến sừng sộ:
- Này ông kia! Nào ta có gây thù chuốc oán gì với nhà ngươi mà nhà ngươi
lại toan phá nhà cửa của ta. Muốn tốt thì chớ có động đến, nếu không thì
đừng hòng ăn ngon ngủ yên với ta đâu
Nói xong quay ngoắt trở ra. Ông đồ giật mình tỉnh dậy thì trời đã sáng. Suy
nghĩ mãi về giấc mộng lạ, ông chưa hiểu thế nào cả. Sực nhớ hôm nay là
ngày học trò mình bắt tay khai phá đám đất hoang, ông cho rằng hẳn có ma
quỷ gì ở đấy muốn ngăn cản không cho mình tới ở. Sợ tai vạ, ông đã toan
bảo học trò ngừng tay, nhưng suy đi nghĩ lại, ông thấy không nên: - "Ồ,
mộng mị vô chừng, tội gì phải bận tâm cho mệt". Rồi đó ông đồ chống gậy