KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1734

*

* *


Mấy chục năm đã trôi qua. Con rắn ẩn nấp trong chằm lúc này đã lành vết
thương và đã trở thành xà tinh. Nhớ lại món nợ cũ, nó bèn hóa thành một
người con gái rất đẹp đi tìm kẻ thù. Lúc này ông đồ đã mất, con ông cũng
lưu lạc chết ở quê người, chỉ còn cháu bé lúc này là Nguyễn Trãi bấy giờ
đang làm quan đại thần ở kinh đô, chức cả quyền cao, vua quan đều trọng
vọng. Một hôm, Nguyễn Trãi nhân thong thả đi chơi chợ ở phía ngoài kinh
thành. Con rắn biết tin, bèn hóa thành một người con gái gánh một gánh
chiếu đi chợ bán. Cho nên, lúc ông vào đến chợ, đã trông thấy một cô gái
trẻ tuổi đang đặt gánh chiếu đứng đọc tờ cáo thị dán ở cổng. Thấy người
con gái bán chiếu ăn mặc nghèo khổ mà mặt mũi đẹp tựa trăng rằm, lại
dáng điệu thanh tú, chẳng có gì là lam lũ, ông sai dừng cáng, bảo người
lính hầu gọi cô tới và hỏi:

- Ả tên là gì, con cái nhà ai, tại sao lại làm nghề này?

Nàng đáp:

- Thiếp tên là Nguyễn Thị Lộ, vì bố mẹ đã mất cả không biết nương tựa vào
ai, nên đi ở với một người dệt chiếu.

- Làm sao lại biết chữ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.