KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1869

đến để báo, ta cũng không nỡ thẳng tay". Nghĩ vậy, cuối cùng cũng lấy vớt
cho đỗ.

Hôm thầy cử - bây giờ đã là quan tân khoa - cùng các bạn đến chào chủ
khảo, thì ông này lưu một mình tân khoa họ Trần lại, đoạn hỏi anh: -"Anh
đã có vợ chưa?". Anh đáp: -"Thưa chưa". - "Thế nhà anh có làm "âm công"
gì không?". Anh lắc đầu: -"Tôi không nghe ai nói gì, chắc là chẳng có".
Chủ khảo bèn kể cho nghe về một cô gái hai lần báo mộng trong khi chấm
bài, sau này ráp "phách" mới biết đó là bài của anh, rồi nói: -"Anh đáng lý
không được đỗ vì bài "văn sách" làm kém, được đỗ cũng nhờ cô gái ấy".
Nghe đoạn, anh ngồi ngẫm nghĩ hồi lâu, nhưng cũng không hiểu ra thế nào
cả, đành nói ít câu cảm ơn rồi cáo từ ra về. Lần vinh quy ấy, quan tân khoa
họ Trần nhắm người nhà phải sắm thêm cái võng thứ hai. Anh dự định khi
đoàn về ngang ngôi nhà của người yêu thì đón nàng về, luôn thể "vinh quy
cùng với vu quy một ngày". Không ngờ khi xô cổng bước vào, đã thấy một
ngôi mả mới nằm lù lù ở giữa nhà. Anh giật mình tưởng như có gáo nước lã
giội vào lưng, nghĩ rằng lần trước mình gặp phải ma. Lập tức anh cho
người nhà đi dò hỏi. Người nhà trở về báo cho anh biết đó là mả một cô gái
con nhà phú ông nọ chưa chồng, nhưng bị hủi phải ở riêng tại đây, chỉ mới
mất trong vòng nửa tháng nay. Bấm đốt ngón tay anh mới biết người yêu
mất sau khi mình đi một ngày. Sực nhớ tới câu chuyện kể của chủ khảo,
anh hết sức thương cảm, miệng lẩm bẩm: -"Như thế là hồn nàng đã theo ta
đễn kinh kỳ để giúp ta khỏi bị đánh hỏng".

Sau khi công việc vinh quy đã xong, anh tìm đến nhà phú ông kể hết mọi
việc cho nghe, rồi nói:

- Mặc dù nàng đã chết, cũng xin ông cho tôi được làm rể. Vì một ngày cũng
là nghĩa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.