KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 192

người đàn bà nhất quyết không chịu. Thà là cả hai mẹ con cùng chết chứ bà
không đời nào chịu lìa con.


Người bố ghẻ bèn có ý định muốn giết chết con riêng của vợ. Mạng người
lúc này nhỏ bằng cái tơ cái tóc. Huống chi đối với hắn, hắn chẳng coi ra gì.
Nạn đói coi chừng đang kéo dài và ngày càng dữ dội. Một gánh củi lớn bây
giờ không đổi nổi một bát gạo.

Hôm đó, chờ lúc vợ đi chợ sớm, hắn đưa thằng bé lên rừng. Hắn rủ:

- Mày có muốn trèo ổi và bắt bướm không? Trên ấy thì tha hồ.

Thằng bé nghe thế lấy làm thích, cố xin đi theo cho được.

Cảnh rừng có nhiều cái lạ làm cho thằng bé lon ton chạy theo bố ghẻ không
biết mệt. Người đàn ông đưa nó vào rừng sâu. Khi đến chỗ mấy cây ổi
rừng, hắn bảo thằng bé:

- Ổi đấy. Và có bát cơm đây. Chốc nữa tao lại tìm.


Thế rồi hắn bỏ mặc thằng bé, lẳng lặng lui ra, đến một chỗ khác kiếm củi.
Nhưng buổi chiều, khi bước chân vào nhà hắn lấy làm ngạc nhiên thấy
thằng bé đã về trước hắn rồi. Số là thằng bé trong khi đang bơ vơ giữa rừng
rậm thì may mắn gặp một bọn đi đào khoai mài về ngang. Thế là họ đưa nó
về. Nhờ có bát cơm, nó vẫn đủ sức đi được đến nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.