KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 194

rụng rời. Đích thị là oan hồn thằng bé đã lên tiếng vạch tội ác của hắn.
Nghe luôn mấy tiếng liên tiếp, hắn không còn hồn vía nào nữa, vội bỏ chạy.
Nhưng mấy tiếng "Bát cát quả cà" đuổi theo hắn. Hắn chạy mãi, băng hết
khu rừng nọ sang khu rừng kia. Tự nhiên hắn vấp phải đá ngã xuống bất
tỉnh nhân sự.

Mấy ngày sau, những người tiều phu thấy thi thể hắn nằm vật ở mé
rừng[1].

KHẢO DỊ


Về truyện này có hai dị bản lưu truyền ở miền Nam:

a) Một người vào năm đói đi xin con rể một ít thóc về ăn. Lúc đến nơi,
chàng rể đi vắng, chỉ có con gái của mình ở nhà. Nhưng con gái từ khi giàu
có, quên mất cả bố; cho bố một bị "chẹp" (thóc lép) trên có rắc một ít thóc.
Bố ra về dọc đường gặp chàng rể. Chàng rể tốt bụng cầm bị thóc của vợ
cho bố, biết rõ sự thật, bèn dắt bố về lấy cho bố một bị thóc, và trong khi
giận dữ đánh vợ một bắp cày, không may vợ chết. Vợ hóa ra chim đa đa
luôn mồm kêu câu: "Cách ca ca, bốc chép (hay giẹp) cho cha"[2].


b) Có hai vợ chồng một người kiếm củi đẻ một con trai đặt tên là Đa Đa.
Con lên 7 tuổi thì mẹ từ trần. Vợ kế của bố đối đãi với con chồng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.