KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2014

Người Nghệ-an có truyện giống với truyện của đồng bào Mường:

Một người đói khổ không biết lấy gì để ăn bèn ngồi khóc. Bụt hiện lên hỏi:
- "Vì sao mà khóc?", - "Đói khát mà không biết cách gì làm ăn", hắn đáp, -
"Con đừng khóc nữa, ông cho con một cành rào (cành rào: ngọn tre bao
gồm cành lá gai góc). Kéo đến đâu mắc lại là ruộng của con đó". Hắn làm
theo, từ đó có ruộng đất cày cấy làm ăn. Cũng như các truyện trên, đến mùa
lúa chín, gặt đến đâu lúa lại đâm bông đến đấy. Lại ngồi khóc. Tự nhiên
một nàng tiên từ trên trời xuống gặt giúp. Ở đây, nàng tiên lấy chỉ buộc đầu
lúa không cho mọc thêm. Nàng tiên cũng không trở về được vì bị hắn giấu
mất cánh. Hai người cùng ăn ở với nhau, đẻ được một con trai. Chồng cũng
đi lính giấu cánh vợ dưới bồ lúa ré, dặn vợ hết gạo thì xúc lúa mùa mà ăn,
"chớ ăn lúa ré, chết cả mẹ liền con". Vợ cứ xúc lúa ré nên tìm được vật cũ.
Thấy mẹ tập bay, con cười, mẹ nói: - "Con ơi con chớ có cười, để mẹ thử
tập lên trời con xem.
" Trước khi lên trời, ở đây mẹ đóng cửa sập rèm, nấu
một nồi cháo múc ra từng bát, đặt khắp cả nhà để con đói bò đến đâu ăn
đến đó. Chồng đi lính về thấy mặt vợ. Chuyện dừng lại ở đây[22].

Đồng bào Thái (Nghệ-an) cũng có truyện Lúa chàng Nai gần với truyện
trên:

Một người đàn bà góa một hôm lên núi giải khát ở một vũng nước nai
thường uống, từ đó có mang, sinh ra một đứa bé đặt tên là Nai. Lớn lên,
Nai đi tìm cha ở vũng nước. Gặp một con nai già cho một cái gạc (sừng)
thằn, bảo dùng nó làm rẫy. Nhờ có gạc, Nai vỡ được một đám ruộng, gọi là
ruộng cha Nai. Cũng như các truyện trên, khi lúa chín, gặt đàng này lại trổ
đàng khác, không thể gặt xuể. Nghe tiếng anh khóc, hai cô tiên đi hái dâu
đến gặt giúp, gặt đến đâu nút rạ lại đến đó. Nhưng một trong hai nàng bị
hắn giấu cánh, đành phải ở lại làm vợ, đẻ được một trai một gái. Một hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.