KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2090

đây!

Nghe câu nói, ông thượng vẫn không động lòng, mà ông còn cảm thấy như
bị thách thức. Trợn mắt, ông quát:

- A, nếu thế thì quân bay hãy cởi trói cho kép Châu mà bắt giải công nương
ra chết thế.

Bọn quân hầu nhìn nhau toáng đảm, không ai dám ra tay động chân. Ông
thượng đứng bật dậy quát:

- Chúng mày đã nghe rõ lệnh ta chưa?

Lại có tiếng dạ ran. Lính hầu xúm lại dẫn cô Nhung đi ra sân. Không có
một lời can ngăn. Không một ai nhúc nhích. Một lát sau, một tiếng rú của
công nương bật lên ai oán, rồi tất cả rơi vào im lặng.

Bấy giờ ông thượng quay lại phía bọn đào kép đang chui vào một xó, nhắc:
- "Chúng mày hãy diễn tiếp đi!"

Tiếng đàn, nhị, trống, chiêng, v.v...thốt nhiên lại cất lên. Người xem tuy
chẳng còn hứng thú xem tiếp, nhưng không một ai dám bỏ chỗ ngồi ra đi.
Ông thượng miệng vẫn hút thuốc, tay vẫn nắm lấy dùi trống chầu như
không có việc gì xảy ra.

Màn diễn đến đoạn cuối: vai chính sẽ than thở bên xác người yêu. Kép
Châu lại bước lên đài, mặt cắt không được giọt máu. Anh hát những câu hết
sức buồn thảm, anh khóc thật và tỏ điệu bộ não nùng chưa bao giờ làm
rung động người xem đến thế. Cứ như vậy, tiếng than khóc mỗi lúc một ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.