KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2089

hồi, ông mới thấy cô con gái yêu đến. Ông mắng phủ đầu ít câu về điếu
thuốc quấn không thành điếu, rồi đuổi con ra. Nhưng khi cô Nhung lui gót,
ông vừa nhìn theo chợt trông thấy trên má của con có một cái vết đỏ. - "Hừ,
làm sao nó lại có vẻ nhem nhuốc thế kia". Nghĩ thế, song ông vẫn để tâm trí
vào trống chầu.

Giữa lúc ấy, đến lượt kép Châu bước lên đài. Ông thượng liếc nhìn thấy bộ
mặt hóa trang của hắn cũng nhem nhuốc, nhợt nhạt, thì ông bỗng đoán ra
nông nỗi. Một cơn giận bừng bừng bốc lên: - "Chà thằng này láo thật. Đồ
xướng ca vô loài". Rồi ông lại nghĩ đến con gái: - "Không ngờ con gái ta lại
đâm ra mê say nó, giở trò trên bộc trong dâu. Không thể tha thứ được. Tuy
nghĩ vậy, ngoài mặt ông vẫn điềm tĩnh, tay vẫn đánh trống chầu không
nhầm lỗi.

Khi màn bắt đầu hạ để chuyền sang một cảnh khác, lập tức ông đứng dậy
dõng dạc truyền lệnh:

- Quân đâu, dẫn kép Châu ra sân, chém đầu!

Tiếng quân hầu dạ ran. Các quan khách và mọi người đang xem hát ai nấy
đều ngơ ngác kinh hồn. Chẳng ai hiểu duyên cớ vì đâu mà có cái án tử hình
đột ngột này. Đây đó tiếng người thì thầm: - "Có lẽ nó đã làm điều gì đó
hỗn xược với cụ lớn". Hay là - "Chắc tên kép ấy đã phạm "húy" cụ lớn hay
là phạm "húy" hoàng đế thì phải".

Trong khi kép Châu còn nguyên cả y phục tướng bị đao phủ lôi ra sân, thì
cô Nhung vẻ mặt hốt hoảng chạy tới trước của cha mình ngồi thụp xuống
vái lấy vái để:

- Trăm lạy cha, xin cha tha cho anh ấy. Có giết xin cha cứ giết mình con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.