KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2097

- Thênh thênh ngồi đám cỏ xanh hơn ngồi chiếu hoa.

Cho rằng lời nói đó có ngụ ý thách thức, nhiều người từ chỗ coi thường
Ngốc chuyển sang lo lắng. Họ bèn đứng lố nhố ở cửa nhìn ra để dò thái độ.
Ngốc đang ngồi, nhìn thấy họ, sực nhớ tới câu thứ hai đã học được, liền chỉ
ngón tay vào nhà mà nói:

- Thập thò, thập thò, lo chẳng chết?

Từ lo lắng, mọi người chuyển sang sợ sệt khi cảm thấy trong câu nói thứ
hai của Ngốc không phải chỉ là sự thách thức mà còn có ý đe dọa.

Thầy khóa hết đứng lại ngồi, rấm rứt như sắp có tai vạ. Hắn bảo bố vợ:
"Thằng này không phải ngốc nghếch như bố tưởng. Con cho rằng nó đang
có âm mưu gì đây". Nhưng người bố vợ thì vẫn coi thường Ngốc, đáp: -
"Con đừng lo. Nó ù lì như một hòn đá. Bố dám đoan với con rằng nó chẳng
có phá đám gì đâu!".

Tuy nhiên, ông cũng ra lệnh cho mời chàng Ngốc vào nhà, nhưng chỉ đưa
anh vào ngồi ở những mâm phía dưới dành cho kẻ hầu người hạ. Đó là
hạng cỗ xoàng đã không có nem, mọc, giò, chả, lại cũng không có rượu. Họ
thấy Ngốc ta vui vẻ bước vào ngồi lên chiếu. Và sẵn đói bụng, anh cầm đũa
bát ăn rất ngon lành. Bố vợ bảo nhỏ chàng rể mới: - "Con thấy không.
Thậm chí nó cũng không biết nhục. Bố nói có sai đâu mà". Nhưng đang ăn,
Ngốc ta cũng không quên câu nói thứ ba đã học được, nên anh ngừng lại,
mỉm cười nói:

- Thượng điền tích thủy, hạ điền khan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.