KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 222

chỉ lấy một giỏ tầm thường. Không ngờ về sau, bao nhiêu quả cây trong giỏ
đều hóa ra vàng và ngọc quý và dùng không bao giờ hết.

Khi bà về nhà, qua cây tu-la-xi, cây chúc cho bà về được bình an và được
chồng yêu thương đến điên cuồng. Con bò rừng cho bà hai cái vỏ ốc ở
sừng, dặn bà đeo vào cổ tay, chỉ cần lắc vài cái là có đủ đồ trang sức như ý
muốn. Cây chuối cho bà một tàu lá rộng nhất, dặn rằng hễ khi nào đói cứ
trải lá ra là có đủ thức ăn ngon. Sau cùng, cây bông cho bà một cành của
mình với phép màu nhiệm là chỉ lắc vài cái sẽ có quần đẹp.

Bà bước vào nhà, người vợ trẻ ngạc nhiên vô cùng. Khi nghe kể chuyện,
chị ta cũng bỏ vào rừng với ao ước được giàu có và đẹp đẽ. Nhưng điều
không may là chị ta lại quên dừng lại ở chỗ ba gốc cây và con bò rừng. Hơn
nữa, đáng lý chỉ lội xuống ao một lần thì chị ta lại lội đến hai lần để mong
được thật đẹp. Vì thế khi ra khỏi ao, chị ta vẫn không có gì khác trước. Ông
thầy tu chả cho cái gì cả. Từ đấy chị ta bị chồng chán ghét, và dần dần trở
thành nô lệ cho người vợ kia [6] .

Một truyện khác của người Ấn-độ (Pendjab):

Có hai chị em tính tình khác nhau. Chị là Mô-tho, hay gây gổ khó tính; em
là Mun-gô, hiền lành dễ bảo. Một hôm em rủ chị đi thăm bố già ở nhà anh.
Chị không đi, em đi một mình. Dọc đường qua cây táo, cây bảo bẻ bớt gai
cho nó. Cô dừng lại giúp. Sau đó, qua một bếp lửa, bếp bảo cời bớt tro vì
làm cho nó ho, cô cũng làm hộ. Lại đến một cây pi-pan, cô buộc hộ cho nó
cái cành gãy dở. Đến một suối nước, suối nhờ chùi hộ ở nguồn, vét bùn và
nhặt lá rụng. Khi gặp bố, cô nâng đỡ, hầu hạ bố trong lúc người anh đi gặt
vắng. Bố cô ưng ý cho một con trâu và nhiều đồ đẹp mang về. Khi qua các
vật đã gặp lúc đi, mỗi vật đều cảm ơn và đều biếu cô: dòng suối làm nổi lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.