KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2224

- Thôi thôi, xin các quan ngừng tay. Tôi là thầy lang đây.

Sứ giả mừng quá vội cho Tân lên ngựa phi về hoàng cung, đưa vào buồng
công chúa.

Bấy giờ công chúa đang nằm chờ chết, cái xương còn mắc ở cổ, khạc mấy
cũng không chịu ra. Tân vừa đến, lấy làm bối rối không biết cất tay động
chân thế nào. -"Hừ, ta thử làm cho công chúa cười một chút xem sao?".

Nghĩ vậy trước mặt công chúa, anh bèn nheo mắt méo miệng làm ra trăm
kiểu ngộ nghĩnh như anh vẫn từng quen gây cười trước đám đông hàng xã.
Chưa đến trò thứ ba thì công chúa và bọn cung nữ hầu hạ xung quanh đã
bật cười, và còn đua nhau cười ngặt nghẽo. Tự nhiên cái xương trong cổ
công chúa văng ra lúc nào không biết. Thế là bệnh lành. Mọi người đều
trầm trồ kinh ngạc. Nghe tin, nhà vua và cả hoàng cung lật đật chạy vào
mừng cho con gái và tíu tít cảm ơn thầy. Vua liền phong Tân làm chức thái
y, sai lấy vàng bạc mũ áo ban thưởng. Về phần Tân, bụng bảo dạ: - "Ta
dùng một mẹo nhỏ may mắn mà lành, thật là chó ngáp phải ruồi. Vậy ta
hãy cố chối từ, thà về cày ruộng còn hơn là ở đây có ngày mang họa". Bèn
đáp:

- Tâu bệ hạ, kẻ hạ thần này thực sự quê mùa dốt nát không biết việc
thuốcmen là gì. Vậy xin nhường chức tước ấy cho các vị lang y, còn hạ
thần chỉ xin bệ hạ cho phép được trở về quê làng.

Vua vốn đã được nghe sứ giả cho biết tính tình kỳ lạ của người thầy thuốc,
bèn quát thị vệ ra roi.

Tân cuống quít xin nhận mũ áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.