KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2226

Khi đã được đứng riêng một mình cùng tám chục bệnh nhân. Tân liền sai
đóng cửa lại, ra lệnh cho lính gác cổng chỉ cho người ra mà không cho vào.
Rồi sai sắp củi đốt một đống lửa giữa sân, đoạn dõng dạc lên tiếng:

- Chữa cho các ngươi thật là vất vả, song ta xin gắng. Ta có môn thuốc thần
hiệu là cho thiêu một người sống, lấy tro ấy luyện thuốc trong ba tháng.
Sau khi luyện xong thì thuốc của ta sẽ "bách bệnh tiêu tán, vạn bệnh khu
trừ", thần diệu không thể nói hết. Tục có câu: "Liều một người, cứu muôn
người" là thế. Vậy trong số các ngươi đây, ai là người bệnh nặng nhất thì
hãy chịu hy sinh tấm thân, tình nguyện để ta thiêu sống. Ta sẽ luyện thành
"hảo dược" chữa lành cho bảy mươi chín người còn lại. Nào, ai đó chịu liều
thân, hãy bước đến bên đống lửa!

Các bệnh nhân đang hăm hở, nay nghe nói vậy thì rụt cả lại, ai nấy kinh
hoảng, mặt tái như gà cắt tiết. Tân lại tiếp:

- Nào mau lên. Trừ những ai bệnh nhẹ hoặc chưa đến nỗi nào, còn trong số
những người bệnh nặng, người nào nặng nhất, hãy trông gương người xưa,
chịu liều mình để phước lành cho con cháu. Vậy ai là người bệnh nặng
nhất, ra đây!

Không một ai nhúc nhích. Tân lại tiếp:

- Có lẽ các người chưa biết bệnh của mình là như thế nào đâu. Thế thì các
ngươi hãy để cho ta khám từng người một để chọn một người nặng nhất.

Chỉ vào một con bệnh đứng gần, Tân hỏi:

- Nào lại đây. Ta trông nhà ngươi xanh xao, chắc là sức yếu lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.