KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2241

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích

200. CÁI CHẾT CỦA BỐN ÔNG SƯ

Xưa có một người làm nghề kiếm mật ong và sáp nuôi thân. Hàng ngày ông
ta đeo trên lưng một chiếc gùi [1] , tay cầm cán có buộc bùi nhùi và giẻ đi
vào rừng tìm tổ ong. Một hôm đang đi trên một con đường vắng, ông bỗng
nghe ong kêu vù vù, ngẩng nhìn lên thì thấy một tổ ong mật. Mừng quá,
bèn như thường lệ, ông đốt bùi nhùi rồi trèo lên cây đuổi ong đi để gỡ lấy
sáp và mật. Nhưng tổ ong hôm ấy lớn quá, ông thu được một gùi đầy ắp
nên không thể xuống được, vì cây vốn đã khó trèo, lại sợ không khéo đổ
hết mật thì uổng. Đành phải ngồi lại ở một cành chẽ ba, đợi có người đi qua
nhờ họ giúp cho xuống. Đợi đến trưa, ông bỗng nhác thấy bóng một con
voi sắp sửa đi tới, trên đầu có một thằng nài. Người kiếm mật mừng quá,
bèn nói lớn: - Anh nài ơi anh nài! Vì tôi lấy được nhiều mật và sáp mà cây
lại khó xuống, anh hãy làm ơn đỡ tôi một tí, tôi sẽ chia cho một nửa về mà
dùng.

Từ xa, anh nài đã nhìn thấy thế cheo leo của người kiếm mật, liền nghĩ
ngay một cách giúp bèn đáp:

- Ông hãy leo nhanh ra phía ngoài nhánh cây, hai tay nắm lấy nhánh rồi
buông thõng chân xuống, tôi đứng ở lưng voi, tôi sẽ đỡ ông. Mau lên!

Nói đoạn anh nài bèn đứng dậy chuẩn bị tư thế chờ voi đến nơi để kịp thời
đỡ người kiếm mật. Nhưng khi hai tay anh nài nắm lấy hai chân người
kiếm mật, thì con voi tưởng là giục nó đi nhanh, bèn cứ thẳng đường rảo
bước. Thành thử nài ta hổng chân, đã không đỡ được người kiếm mật mà
lại đu người vào chân ông ta. Về phía người kiếm mật đã đeo một gùi nặng
sau lưng lại đeo thêm một khối nặng ở dưới chân, bên càu nhàu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.