KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2242

- Ối! Anh hãy buông tôi ra mau, không có nhánh cây mà gãy, cả hai rơi
xuống gãy cổ chết hết bây giờ.

Nài ta cũng nổi xung nhưng nén giận, nói:

- Buông sao được! Buông thì què mất còn gì. Tôi không ngờ vì ông mà
phải thế này. Thôi ông hãy níu cho chắc đừng có buông mà chết cả đôi.

Thế là cả hai rên rỉ trên cây cao, riêng nài ta vẫn bám chặt vào hai chân
người kiếm mật.

May sao, chỉ chừng giập bã trầu, bỗng có bốn ông sư đi làm đám về qua đó.
Thấy họ, hai người mừng rỡ như gặp cứu tinh, bèn nói chõ xuống:

- Bạch các thầy, xin các thầy hãy thương lấy chúng tôi. Cứu được một
người phúc đẳng hà sa. Có sáp đầy gùi đây, chúng tôi xin dâng tất cả để
cúng Phật.

Bốn nhà tu hành "phát bồ đề tâm", vội nghĩ cách cứu hai người bị cảnh
nguy cấp. Họ đều bối rối không biết tính thế nào. Sau cùng có một người
hiến kế giở tấm vải bọc quyển kinh ra, buộc mỗi góc tấm vải vào cổ một
người, và ai nấy đều đứng ưỡn cổ ra phía sau, thủ thế dưới chỗ nhánh cây
cho hai người kia nhảy xuống đúng vào giữa tấm vải.

Như vậy dù vải có rách thì cũng không làm cho họ đau đớn, ít nhất là khỏi
chết oan mạng. Nghe nói, cả ba vị sư kia đều lấy làm phải, và họ bắt tay
vào làm ngay. Xong, họ ra hiệu. Trên cây cả hai người buông tay rơi trúng
đích, lăn vào lòng tấm vải. Nhưng thật là bất ngờ. Vì quá nặng, nên bốn cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.