KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 241

[7]

. Ở một truyện của Phần-lan (Finlande) cũng có việc gặp một lò bánh,

một con bò cái cần vắt sữa, một con cừu đòi cắt lông, v.v... Nhưng đây
không phải là hai chị em cùng cha khác mẹ với bà dì độc ác mà là ba cô gái
được vua vời đến làm nữ tỳ. Hai cô đầu không chịu làm giúp vì sợ bẩn tay
(đã rửa tay 3 năm với sữa để xứng đáng hầu hạ vua). Chỉ có cô thứ ba
không nề hà, giúp đỡ cho mọi vật mà cô gặp. Sau cùng, cô khéo léo giúp
một ông già bị ngã xuống hố. Cụ già cho cô gái một cái gậy, gậy ấy đánh
vào đá thì nó cho xe ngựa áo giày đẹo để đi dự lễ nhà thờ, v.v...

[8]

. Theo Cô-xcanh (Cosquin), sách đã dẫn. Về truyện cổ tích này trong

Miến-điện dân giân cố sự lại kể như sau: Nàng Nhái tý hon, siêng, đảm và
khôn ngoan. Một hôm mẹ bảo đi múc nước. Dòng nước cuốn trôi mất ống,
cô nhảy xuống vớt, bị trôi, may ôm lấy ống nên khỏi chết. Một mụ yêu ăn
thịt người bơi ra bắt về - “Con này bé quá chả bõ ăn, thôi để lại sai vặt”.
Một hôm mụ bảo cô bắt chấy. Đầu mụ bẩn kinh tởm nhưng nàng nói rất
khéo: - Bà cho phép và bếp rửa tay sạch sẽ để sờ vào đầu tóc đẹp của bà”.
Nàng bèn hái quả sinh lấy hạt đưa về vờ vạch tóc bắt chấy: -“Thưa bà, đầu
bà có nhiều trứng chấy”. Mụ thấy hạt sung tưởng trứng chấy, khen giỏi.
Một hôm mụ có việc đi xa, dặn cô không được nhìn trộm vào buồng ngủ.
Đợi mụ đi rồi, nàng mở cửa nhìn, thấy đầu lâu, thịt người ngổn ngang, bèn
đóng chặt cửa buồng. Mụ về thấy không gì khác, hỏi: - “Có muốn ở vài
tháng nữa không?” – “Thưa bà con thật không muốn xa nơi này, nhưng mẹ
già chỉ có một mình con, không có ai chăm sóc” – “Có sợ ta không?”... -
“Con kính mến bà nhưng không sợ bà”. Mụ hài lòng, cho bảy thoi vàng và
cho về. Về nhà cô được nàng Nhái khác khen ngợi. Láng giềng có nàng
Nhái lớn lúc nghe nói cũng bắt chước xách ống ra sông, cưỡi lên ống cho
trôi. Mụ yêu ra vớt về - “Con bé này chưa ăn được, dùng để sai vặt”. Khi
mụ yêu bảo bắt chấy, hắn nói: - “Tóc bà chẳng có chấy” – “Đồ ranh con
lười biếng”. Mụ đi xa dặn đừng nhìn trộm vào buồng. Hắn mở trộm xem
thấy xương thịt thì kêu la hoảng hốt. Nghe tiếng kêu, mụ trở lại thấy cửa
buồng mở toang, biết là trái lệnh, bèn bắt ăn thịt.

[9]

. Theo Truyện dân gian Hung-ga-ri (bản dịch của Nguyễn Hải Sa).

[10]

. Theo Chuyện trẻ con của Sác-lơ Pe-rôn (Charles Perrault), bản dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.