KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 295

trận mê tơi. Hắn đau ê cả người. Nhưng trâu thì rất hả hê và từ hôm đó
ngày nào cũng được ăn no lại được tắm rửa sạch sẽ.


Qua mấy ngày sau, những chỗ bị đánh hãy còn sưng húp, cậu bé ngồi trên
bờ ruộng giọt ngắn giọt dài. Trong khi đó trâu ung dung ăn cỏ. Bỗng dưng
có một ông lão hiện ra sau lưng, hỏi cậu bé vì cớ gì mà khóc. Hắn chỉ vào
trâu mà nói: - "Tại nó cả. Vì nó mách chủ...". Đoạn hắn kể cho ông nghe
hết đầu đuôi.


Ông lão nghe xong dỗ dành cậu bé và nói: - "Ta rất thương con gặp phải
chuyện không may. Bây giờ con muốn gì ta sẽ làm cho con vui lòng". Hắn
đáp: - "Vì nó biết nói làm cho con phải đòn. Bây giờ chỉ muốn làm thế nào
cho nó không thể nói được nữa". Ông lão bảo: - Khó gì việc đó. Ta sẽ có
phép làm cho con vừa ý". Ông lão bèn rút trong người ra một cây hương
đốt lên thư phù vào trâu, rồi bất thình lình ông lấy cây hương đó dí vào
dưới cổ con vật. Trâu cố giãy giụa nhưng không kịp. Trâu kêu lên oai oái
khản cả cổ. Tiếng nói của trâu dần dần mất hẳn. Cuối cùng,lúc nào muốn
nói, trâu chỉ còn phát ra có mỗi một riêng "nghé ọ... " mà thôi. Chỗ bị
thương sau thành một cái sẹo như cái nốt ruồi, từ đó trâu không nói được
nữa. Cả dòng dõi nhà trâu sinh ra cũng đều không biết nói và cũng đều
mang cái nốt ở dưới cổ cho mãi đến ngày nay[1].

KHẢO DỊ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.