KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 323

tảng để cho lửa tắt, rồi cũng chạy xuống núi xin lửa. Và hắn cũng gặp cọp,
cũng khất cọp xin đưa lửa về cho nhà chùa dùng rồi sau đó sẽ xin nộp
mình. Nhưng đức Phật vốn hiểu rõ những việc làm của hắn xuất phát từ
tấm lòng không thực, nên khi hắn trèo lên cây và buông tay, thì Phật lập tức
bắt hắn hoá thành bình vôi[2].

Một dị bản của truyện trên cũng là một phật thoại, là Sự tích cáiống nhổ.

Ở đây cũng có hai nhân vật chính là chú tiểu và sư bác. Chú tiểu mới đi tu
nhưng rất chăm chỉ, biết lo lắng làm tròn chức trách. Thấy lửa ở đống nhấm
tắt (kỳ thực là do sư bác ghen tỵ phun nước cho tắt), tiểu không nề hiểm
nguy chạy xuống núi vào lúc mờ sáng để có lửa về kịp nấu ăn cho nhà
chùa. Phật hiện ra với trạng mạo một ông già khuyên can chú tiểu đừng đi,
nhưng thấy chú cương quyết đi, bèn bảo chú trèo lên cây buông tay xuống,
sẽ có kẻ đưa đi an toàn. Quả nhiên chú tiểu buông tay rơi đúng trên lưng
một con muông; nó đưa chú xuống làng, rồi sau khi xin được lửa lại đưa về
vô sự.

Sư bác vốn không phải là chân tu, nhưng thấy chú tiểu gặp Phật, cũng
muốn được như vậy, bèn cũng xin ra làm công việc nấu ăn và giữ lửa, sau
đó hắn đã để tắt lửa và cũng được gặp Phật. Nhưng khi buông tay thì Phật
đã bắt hắn hoá thành cái ống nhổ, miệng luôn luôn há ra cho người ta khạc
nhổ vào, để tỏ lòng khinh bỉ[3].

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.