KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 406

Nhưng đúng như lời nguyền của ông Dầu bà Dầu, ngôi báu nhà Lý chẳng
bao lâu lọt về tay nhà Trần. Dòng họ Lý quả nhiên chết tuyệt chết diệt, đến
nỗi chỉ người nào đổi qua họ Nguyễn mới hòng trốn thoát.

Sông Thiên-phù quả nhiên cứ bị lấp dần, lấp dần cho mãi đến ngày nó chỉ
còn một lạch nước nhỏ ở phía Nhật-tân. Sông Tô-lịch cũng thế: ngày nay
chỉ là một rãnh nước bẩn đen ngòm. Duy có miếu thờ ông Dầu bà Dầu thì
hàng năm dân vùng Bưởi vẫn mang lễ vật theo sở thích của hai vợ chồng
đến cúng lễ vào ngày ba mươi tháng Một[1].

KHẢO DỊ


Truyện kể trên phần nào khác với Thần tíchlàng Xuân-cảo về cái chết của
ông Dầu bà Dầu. Hồi ấy vì con sông Thiên-phù, chỗ gặp sông Tô-lịch, xói
vào góc thành nên theo lời thày bói, vua cứ hay đau mắt. Muốn chữa thì
phải lấp sông nhưng lấp không xong. Thầy bói bảo phải ném người xuống
đó thì mới lấp dược. Hai vợ chồng Vũ Phục, tức là ông Dầu bà Dầu[2] tình
nguyện hy sinh để chữa mắt cho nhà vua. Từ đó mới lấp được cửa sông
Thiên-phù.

Một truyền thuyết khác cũng gốc từ thần tích lại kể khác đi như sau:

Đời vua Lý Nhân Tông có lần vua Thủy dâng nước sông Cái lên to tràn cả
sông Tô-lịch, chảy qua làng Yên-thái và sắp tràn vào cửa thành Đại-la.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.