KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 405

van lên: - "Lạy ông, ông tha cho chúng cháu, chúng cháu chẳng có gì".
Nhưng hai thằng khốn nạn chẳng nói chẳng rằng, cứ cột tay họ lại và dẫn
đến bờ sông. Chúng nhấc bổng họ lên và cùng một lúc ném mạnh xuống
nước. Bọt tung sóng vỗ. Và hai cái xác chìm nghỉm. Rồi đó, hai thằng cắm
cổ chạy.


*

* *


Lại nói chuyện mắt vua sáng mồng một tháng Chạp tự nhiên khỏi hẳn như
chưa từng có việc gì. Nhưng ông Dầu bà Dầu thì căm thù vô hạn. Qua hôm
sau: hai tên cấm vệ giết người không biết vì sao tự treo cỗ ở gốc đa trong
hoàng thành. Rồi giữa hôm mồng một Tết, lão chủ quản bên kia Giang-tân
phụ đồng lên giữa chùa Vạn-thọ nói toàn những câu phạm thượng. Hắn nói
những câu đứt khúc, nhưng người ta đều hiểu cả, đại lược là: - "Chúng ta là
ông Dầu bà Dầu đây... Chúng mày là quân man rợ bạc ác, chúng mày là
quân giết người lương thiện... Chúng mày sẽ chết tuyệt chết diệt... họ Lý
chúng mày sẽ không còn một mống nào để mà nối dõi... Chúng tao sẽ thu
hẹp hai con sông Tô-lịch và Thiên-phù lại... Chừng nào bắt đầu thì chúng
mày đừng hòng trốn thoát...".

Những tin ấy bay về đến tai vua làm cho nhà vua vô cùng lo sợ. Vua sai lập
một cái đền thờ ở trên ngã ba Giang-tân và phong cho hai người làm phúc
thần. Mỗi năm cứ đến ba mươi tháng Một là có những viên quan bộ Lễ
được phái đến đấy cúng ông Dầu bà Dầu với những món ăn mà họ ưa thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.