hoàng cung rộn rịp tươi vui hơn trước. Trong khi đó sư bộ Đại Việt bắt đầu
vào nhận đất mới.
Nhưng việc đời còn éo le nhiều nỗi. Công chúa cùng vua Chăm hương
đượm lửa nồng chưa được một năm thi nhà vua bỗng nhiên mắc bệnh rồi
mất. Tin dữ truyền đi khắp hai nước, riêng đối với công chúa thì không
khác gì tiếng sét ngang tai. Đầu xanh đã phải chịu cảnh góa bụa. Không
những thế, công chúa sẽ chịu tang trong một thời kỳ ngắn để rồi lên hỏa
đàn về với vua Chăm bên kia thế giới. Nhập gia tuỳ tục, tuy công chúa là
người Việt nhưng nay đã là hoàng hậu Chăm, không thể không theo đúng
tục lệ có tự nghìn xưa. Vua Trần nghe tin lo sợ, vội sai sứ bộ vào điều tang
và tìm cách cứu công chúa. Nhân lúc mọi người bối rối, sứ bộ Việt giả cách
xin phép đưa công chúa ra bờ biển làm lễ cầu hồn rồi lén đưa xuống thuyền
nhỏ, một mạch dong buồm ra Bắc.
Việc hoàng hậu bỏ trốn làm cho triều đình nước Chăm nổi giận. Đã thế thì
lời hứa cũ không còn có giá trị nữa. Món đồ sính lễ là hai châu Ô, Rí phải
được trả lại. Nghĩ thế, ông vua mới nước Chăm bèn sai năm vạn quân mã ra
giữ chắc lấy hai châu đó, mặc dầu việc bàn giao đã sắp xong, bên Đại-việt
không ngờ có chuyện xảy ra như thế chỉ phái tướng quân Đoàn Nhữ Hài
mang mấy ngàn quân vào dò động tĩnh.
Một buổi chiều hè, quân Đại Việt mang theo cát bụi từ Đàng ngoài đã tiến
vào tới sát bờ sông Trong[1]. Quân do thám về báo quân Chăm đã kéo ra