KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 553

Lại nói chuyện cô gái phú ông thấy cha không thuận lấy làm buồn rầu,
chưa biết tính thế nào. Đang cơn phiền muộn lại nghe tin người yêu đi mất,
nàng vô cùng chua xót. Nàng đâm ra tưởng nhớ anh chàng chống đò không
có cách gì nguôi được. Dần dần vì thế sinh bệnh. Phú ông cố tìm thầy chạy
thuốc nhưng người nàng ngày một gầy mòn. Nụ hoa mới nẩy cành không
ngờ đã sớm héo tàn và rơi rụng. Phú ông thương tiếc sai người hỏa táng
theo như lời trối của con. Khi gạt đống tro của người bạc mệnh, người ta
tìm được một khối bằng cái đấu, đỏ như son và trong suốt như thủy tinh.
Phú ông đưa về rồi sau đó thuê thợ tiện tiện thành chén trà dùng làm đồ thờ
con gái. Mỗi lần pha nước vào chén trà, người ta thấy có bóng anh con trai
chống đò ngang ở trong đó. Biết là con gái chết vì tương tư anh học trò khó
đến hỏi ngày nọ, phú ông rất lấy làm hối hận.

*

* *

Anh chàng họ Nguyễn cất chân ra đi với hai bàn tay trắng. Trải qua khá
nhiều ngày gian truân, cuối cùng anh làm môn khách cho một ông quan
trấn tướng của triều đình đóng ở Cao-bằng. Anh là người có nhiều tài nên
dần dần lấy được lòng tin cậy của chủ. Anh đã giúp chủ nhiều việc quan
trọng ở biên thuỳ rất đắc lực, và cũng do đó kiếm được rất nhiều tiền. Sau
ba năm anh đã để dành được 300 lạng vàng. Thấy trong tay đã có đủ tiền để
cưới người yêu, một hôm anh xin phép trấn tướng trở về quê hương.

Trên đường về, anh chàng họ Nguyễn lòng mừng khấp khởi. Không ngờ
khi về đến nhà thì nghe tin người yêu đã không còn nữa. Anh sang nhà phú
ông, nước mắt đầm đìa cả tay áo gấm. Phú ông hết lời từ tạ rồi đưa chén trà
cho anh xem. Nghe kể chuyện, anh chàng lại càng thổn thức. Nhưng khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.