KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 583

là ở đâu, nhưng chẳng một ai biết thế nào mà trả lời. Người ta chỉ nói với
hắn:

- Thôi rồi, anh mắc phải tay bịp bợm nào đấy thôi!

Hắn đi loanh quanh mãi đến tối mịt không tìm được nhà, đành phải trở về
ôm mặt hu hu khóc.

Vợ hắn hỏi tại sao thì hắn kể cho vợ nghe tất cả câu chuyện. Người vợ bảo:

- Cũng dễ tìm thôi! "Chỗ chợ đông không ai bán" là cái nhà trường, "chỗ
kèn thổi tò le" là bụi lau vì khi gió thổi nghe như tiếng kèn sáo, "chỗ cây tre
một mắt" là bụi hành hay tỏi gì đó. Vậy anh phải kiếm người đó ở một cái
trường học, gần đó có bụi lau, trước cửa có vườn trồng hành tỏi.

Qua ngày sau, anh chồng lại cất bước đi tìm. Quả đúng như lời người vợ
nói, hắn gặp ông lão hôm qua. Đó là một thầy đồ dạy học trò. Thấy hắn
đến, ông đồ liền hỏi xem nhờ ai mách cho mà biết được chỗ ở của mình.
Hắn đáp: - "Tôi tìm ông suốt cả một buổi chiều hôm qua. May nhờ có vợ
tôi mách cho đấy". Ông thầy nghĩ: -"Người đàn bà này hẳn là một cô gái
thông minh tài trí, ít người sánh kịp". Hôm đó nhân nhà có giỗ, ông đồ mời
hắn ngồi lại ăn cỗ. Hắn ta cắm đầu chén một bữa no nê lại được ông đồ gửi
phần về biếu vợ. Nhưng khi trả tiền, ông đồ còn gửi hắn một gói khác bảo
đưa cho vợ. Trong đó chỉ có một cục phân trâu ở giữa có cắm một cánh hoa
nhài. Hắn ta chẳng hiểu gì cả cứ việc cầm lấy về nhà.

Người vợ trông thấy, hiểu ý ông thầy muốn mỉa mai mình:

Con vợ khôn lấy thằng chồng dại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.