KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 678

* *


Lại nói chuyện hổ từ hôm qua được cuộc, trong bụng vô cùng mừng rỡ.
Sáng mai ngủ dậy, hổ hí hửng chờ đến lúc được chén thịt voi. Nhưng khi
sắp sửa đến chỗ hẹn, hổ nhìn thấy một cảnh lạ mắt mà hắn không bao giờ
ngờ tới. Trước mặt hổ, voi đã nằm chết chỏng cẳng và trên mình voi có một
con vật nào là lạ đang hùng hục chén thịt. Mà con vật ấy chỉ bé bằng đầu
vòi voi mà thôi.

- Lạ thật! Không biết con vật nào kia chỉ có một tý tẹo thế mà dám cả gan
vật voi ăn thịt. Voi còn thế, huống chi là mình, không khéo nó nhìn thấy thì
bỏ xác.

Nghĩ vậy hổ rụt rè không dám tiến nữa, rồi rón rén quay trở lại, lùi một
mạch về nhà. Dọc đường bỗng có khỉ ở trên cây hỏi vọng xuống:

- Bác hổ, sao bác vội thế? Có việc gì đấy?

Nghe khỉ hỏi, hổ hoàn hồn dừng lại, kể chuyện vừa rồi cho nghe. Kể xong,
hổ chưa hết sợ hãi toan bỏ đi. Nhưng khỉ vội giữ hổ lại mà nói:

- Bác đừng sợ! Đây chắc là có mưu mẹo gì đấy thôi! Bác cứ trở lại chỉ cho
tôi thấy đi.

Thấy hổ còn ngần ngại, khỉ lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.