KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 796

Bấy giờ công chúa đang ngồi trên lầu. Vừa nghe tiếng đàn, tự nhiên nàng
đứng dậy cười nói huyên thuyên. Câu đầu tiên của nàng là xin vua cha cho
gọi người gảy đàn vào cung.

Nhà vua lấy làm lạ, cho đòi Thạch Sanh đến. Trước mặt mọi người, chàng
kể hết đầu đuôi thân phận của mình từ lúc mồ côi cha mẹ đến lúc kết bạn
với Lý Thông: nào chém Chân tinh, bắn Đại bàng, nào cứu công chúa, bị
lấp cửa hang, nào cứu con vua Thủy Tề và bị bắt đến đây, v.v... Vua và
hoàng gia cùng nghe càng thương cảm. Vua sai bắt giam hai mẹ con Lý
Thông lại giao cho Thạch Sanh xét xử. Chàng rộng lượng tha cho chúng về
quê nhà làm ăn. Nhưng đi vềđược nửa đường thì chúng bị sét đánh chết.

Nhà vua vui lòng gả công chúa cho Thạch Sanh. Lễ cưới của họ tưng bừng
nhất kinh kỳ, chưa bao giờ vui đến như thế. Thấy vậy, bọn hoàng tử các
nước chư hầu trước kia bị công chúa từ hôn lấy làm tức giận. Họhội họp
binh lính cả mười tám nước lại, sang hỏi tội vua tại sao lại đem con gái
cành vàng lá ngọc gả cho một đứa khố rách. Nhưng khi nghe tiếng đàn thần
thánh thót của Thạch Sanh, tự nhiên quân sĩ của mười tám nước không còn
ý chí đánh trận nữa. Cuối cùng bọn hoàng tử đều nhất tề cuốn giáp. Thạch
Sanh sai dọn cơm cho họ ăn. Cả mấy vạnquân sĩ thấy niêu cơm quá nhỏ, ai
nấy bĩu môi không buồn cầm đũa. Biết ý, chàng đố họ ăn hết được niêu
cơm sẽ trọng thưởng. Quả nhiên chúng ra sức ăn mãi, ăn mãi nhưng ăn hết
bao nhiêu cơm lại đầy bấy nhiêu. Sau khi ăn no họ rập đầu lạy tạ và kéo
nhau về nước.

Về sau vua không có con trai nên nhường ngôi cho Thạch Sanh [1] .

KHẢO DỊ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.