KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 915

xuống thuyền được.

Mụ Lường vội cho người đi trình quan. Khi bọn quan và lính ở thị trấn đến,
mụ trình bày việc mất trộm, đổ riệt cho người nhà phú thương lấy mang đi,
và nhất định xin khám thuyền. Phú thương bày tỏ sự thẳng thắn của mình
và gia nhân mình, rồi nói:

- Nếu khám không có thì bà tính sao đây?

- Tôi xin "cược" cái nhà lầu và mọi vật ở trong đó. Còn quả có rùa ở trong
thuyền ngài thì làm sao?

Phú thương nóng nảy tiếp theo lời mụ:

- Nếu có, tôi cũng xin mất cả thuyền hàng lẫn người ở đây cho bà.

Hai bên lập tức làm giấy ký kết trước mặt quan. Cuộc khám xét bắt đâu.
Chỉ một chốc sau, bọn lính đã lôi được con rùa vàng từ trong tấm đoạn ra.
Phú thương và gia nhân đờ đẫn cả người. Không còn đường chối cãi, họ
đành phải làm theo lời đã ký kết. Thế là cả một thuyền hàng trị giá đến cả
vài trăm vạn quan đều về tay mụ Lường. Phú thương, bọn tùy tùng và thủy
thủ đều bị sung làm nô. Theo như luật pháp Hạ-châu quy định, họ phải làm
khổ dịch cho chủ nếu không bị bán và nhất thiết không được rời khỏi nơi
làm việc.

Từ hôm đó, phú thương phải làm việc quần quật suốt ngày. Chàng bị cắt
giữ việc chăn ngựa. Công việc mệt nhọc đó làm cho chàng rã rời tơi tả.
Chàng chỉ buồn một nỗi là mụ Lường bắt mỗi người ở một phương không
bao giờ được gặp nhau. Cứ như thế sau ba năm trời, chàng bặt tin của quê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.