KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 987

- Bà lớn tôi khó ở, không tiện xuống cáng xem hàng được. Bà lớn tôi muốn
mua rất nhiều các thứ gấm, vóc, the, đoạn cùng một số đồ sứ, pha lê như kê
trong giấy này. Vậy hiệu đây có những thứ hàng gì tốt hãy đưa để bà lớn tôi
mua.

Đánh hơi thấy món hời, chủ hiệu mừng quá, vội dốc tủ đưa ra những thứ
đắt tiền nhất. Hàng nào không đủ thì hắn lại sai người đến các cửa hiệu
quen lấy về. Người đầy tớ hầu lần lượt mang hàng đến bên cáng để bà lớn
xem và nói giá cả để bà lớn biết. Thứ hàng gì đưa vào cũng được bà lớn
khen "được, được", "tốt, tốt". Chủ hiệu chưa bao giờ thấy một người khách
sang dễ tính đến thế, trong lòng mừng khấp khởi, nhẩm tính tổng cộng số
hàng có đến mấy trăm lạng bạc. Xong đâu đấy người hầu bảo:

- Bà lớn đây là vợ một quan lãnh mới ra kinh lĩnh chức. Dinh quan lớn tôi
cách dinh quan tổng đốc mười ba ngô về phía Nam. Nhà hàng muốn lấy
tiền hoặc bạc nên hãy chịu khó đến đó mà nhận.

Chủ hiệu vâng vâng dạ dạ rối rít. Thế rồi chỉ một lát sau, bọn quân hầu kẻ
ôm vóc nhiễu, người cắp gấm đoạn, kẻ mang đồ lặt vặt chạy rầm rập theo
sau cáng bà quan.

Đến nơi, bọn phu cáng dừng lại toan vén màn mời bà lớn xuống. Tên hầu
gắt:

- Bà lớn đang ngủ! Chúng mày hãy lấy "ngạc" mà đặt cáng lên rồi đứng
trông đây chờ bà lớn dậy. Chủ hiệu thì hãy vào ngồi trong hàng nước kia,
đợi chúng tôi mang hàng vào để quan lớn xem đã, rồi sẽ gọi vào nhận tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.