KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM - Trang 309

309

42. CỦA THIÊN TRẢ ĐỊA

Ngày xưa, có Thiên và Địa là hai anh chàng cày thuê cuốc mướn cùng ở một

làng. Họ giống nhau ở chỗ anh nào anh ấy ñều nghèo rớt mùng tơi và ñều mồ côi
cha mẹ. Nhưng Thiên rất sáng dạ, bảo gì hiểu nấy. Một hôm Địa bảo hắn:

- Nếu hai ta cùng như thế này cả thì không biết bao giờ mới cất ñầu lên ñược.

Sẵn anh là người có khiếu thông minh, nếu ñược học hành chắc ngày sau sẽ thi
ñậu làm quan to. Vậy từ nay anh ñừng ñi làm nữa, tôi sẽ cố sức làm thêm ñể lấy
tiền nuôi anh ăn học. Lúc nào anh làm nên, ñôi ta sẽ chung hưởng phú quý.

Thiên nhận lời nhưng Địa còn dặn: Lúc nào hiển ñạt anh ñừng có quên tôi

nhé!

Rồi ñó Địa trần lực ñêm ngày làm thuê ñể nuôi bạn. Thấy Thiên học mỗi ngày

một tiến, anh chàng lại càng hăng hái làm việc, không quản gì cả. Cứ như thế
sau mười năm ñèn sách, Thiên ñậu khoa thi hương rồi vào thi ñình ñậu luôn
Trạng nguyên. Hắn ñược nhà vua bổ làm quan to, có kẻ hầu người hạ ñông ñúc,
có dinh thự nguy nga, ñược mọi người trọng vọng.

Được tin, Địa rất sung sướng. Lập tức, anh chàng ñem trâu cày về trả chủ. Rồi

anh bán phăng cái nhà ở lấy một số tiền mua ñồ lễ tìm vào dinh bạn. Địa có ngờ
ñâu khi ñến nơi thì Thiên ñã thay lòng ñổi dạ không muốn nhận lại bạn cũ nữa.
Hắn dặn quân canh cấm cửa không cho Địa vào. Địa bị ñuổi tủi thân, lủi thủi ra
về.

Vừa ñến bờ sông, anh chàng ngồi lại, nước mắt rơi lã chã nghĩ ñến lòng người

ñen bạc, số phận hẩm hiu, vả bấy giờ về làng cũng không biết ở vào ñâu nữa vì
nhà ñã bán mất rồi. Tự dưng Bụt hiện lên làm một người khách qua ñường dừng
lại hỏi anh: - "Con làm sao mà khóc?". Địa kể lể ñầu ñuôi cho Bụt nghe. Bụt bèn
hóa phép cho anh một chiếc ñò và dặn rằng: - "Con cứ ở ñây chở khách qua lại
trên sông này cũng ñủ ăn, không phải ñi làm thuê nữa".

Địa nghe lời, ở lại ñó làm nghề chống ñò ngang. Nhưng anh chàng chỉ kiếm

vừa ñủ nuôi miệng, không ñể dành ñược một ñồng tiền nào. Cho nên ñến ngày
giỗ cha chẳng biết lấy gì mà cúng. Chiều hôm ấy, sau khi chở cho mấy người
khách sang bờ bên kia, Địa vừa chèo về ñến nửa sông ñã lại nghe có tiếng gọi
ñò. Anh lại cho ñò trở lại. Khách là một người ñàn bà còn trẻ tuổi và rất xinh
ñẹp. Trời lúc ấy ñã nhá nhem, người ñàn bà nói với Địa:

- Trời ñã tối mà ñường còn xa, anh làm ơn cho tôi nghỉ nhờ một ñêm.

Nhà Địa chỉ là một túp lều nhỏ bên sông, trong nhà chỉ có một cái chõng,

nhưng anh cũng nhường cho người ñàn bà ấy nằm. Thấy Địa toan ñi kiếm một
nơi khác ngủ, người ñàn bà bỗng hỏi anh: - "Anh ñã có vợ chưa?". Địa trả lời: -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.