KHOẢN NỢ HÔN NHÂN - Trang 159

Trong mắt của anh tràn đầy khổ sở, tràn đầy hối hận, chất lỏng chua xót,

đắng chát giống như nọc độc xâm nhập vào trái tim của anh. Anh đưa tay
ôm cô, mặc cho cô giãy giụa thế nào cũng không buông tay. Anh hôn môi
cô, nếm được vị mặn mặn mang theo khổ sở mang theo đau nhói ở đó.
"Diêu Thủy Tinh, tất cả có anh, tất cả có anh! Anh vĩnh viễn sẽ không rời
khỏi anh, cho dù chết cũng sẽ không rời khỏi anh."

"Vô dụng, vô dụng!" Cô cắn anh, ra sức, liều mạng cắn, rách da, chảy

máu, hận không thể uống cạn máu tươi của anh. "Anh cút cho tôi, cút cho
tôi!"

Anh ôm chặt cô, để cho vô cắn, để cho cô hận, nhưng sẽ không để cho cô

lại rời khỏi anh.

"Thật xin lỗi." Anh nói nhỏ. "Thật xin lỗi, bảo bối Thủy Tinh."

Cô sụp đỗ, khóc lớn trong lòng anh, khóc đến khí cũng không kịp thở.

Cuối cùng cô vòng tay ôm thật chặt cổ của anh, nước mắt rơi như mưa. "Hạ
Viễn Hàng, con của chúng ta, nó đã chết. . . . . . đã chết! Đều là lỗi của em,
em không nên rõ ràng không thoải mái vẫn còn cậy mạnh, em không nên đi
công tác ở miền nam, đều là sai lầm của em, lỗi của em! Là em hại chết
con, nhất định nó cảm thấy em là người mẹ xấu xa cho nên không quan tâm
đến em, còn không bao giờ cho em cơ hội đền bù nữa."

Anh từng chút, từng chút hôn nước mắt của cô. "Sẽ không đâu, chúng ta

nói cho con biết, mẹ là một người mẹ tốt, đều là lỗi của cha, cha không bảo
vệ tốt hai người, để con muốn hận cứ hận cha, con phải yêu mẹ."

Anh biết cô yêu đứa con nhỏ này đến cỡ nào, cô lấy tất cả tình yêu mình

khong kịp cho nữa, tất cả đều cho em trai, em gái mình, thật ra thì cô sẽ là
một người mẹ tốt nhất, hoàn mỹ nhất.

Cô yếu đuối đi rốt cuộc phát hiện, thật ra thì mình có thể không cần cứ

kiên cường như vậy, không cần cứ gượng chống như vậy. Anh đang bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.