KHOẢNG CÁCH CỦA BIỆT LY - Trang 10

Cung Thị Lan

Khoảng cách của biệt ly

Chương 2

Càng xuống dưới, không gian càng rộng rãi và thoáng đãng hơn bởi những
chiếc bóng còn rơi rớt. Những bóng di chuyển nhanh và nhẹ như chúng
đang chờn vờn trong không gian mênh mông. Phát ngạc nhiên nhìn họ rồi
nhìn mình. Đoàn người mà ý nghĩ của chàng cho là nhiều người trong một
đoàn hóa ra chỉ là những chiếc bóng đơn thuần. Hốt hoảng, chàng hỏi:
- Tôi bị làm sao thế này?
Davis trả lời:
- Anh đã vượt khỏi thế gìới của người và đang ở thế giới khác không phải
của người.
- Là ma sao?
- Nếu anh muốn chữ dùng ấy dành cho anh.
- Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào được!

Phát lập đi lập lại lời ta thán bằng giọng kinh hoàng bởi vì chàng không tài
nào thấy được hình dạng của thân thể mình. Cố bám hy vọng là đôi mắt cận
không kính của mình và bầu không khí đen thùi trước mặt không giúp nhãn
quan làm việc tốt, chàng vung tay vẫy chân lên xuống để có thể thấy chúng
rõ hơn. Tiếc thay, bao cố gắng của chàng chỉ là sự hoài công, vô ích. Bàng
hoàng với thực tế, Phát lặng người trong kinh hoàng. Bám víu với hai chữ
vượt biên mà người bạn đồng hành lập đi, lập lại, chàng vội vàng ôn lại
những gì đã xảy ra. sau một hồi suy tư, chàng quả quyết rằng mình đã vượt
biên ra khỏi nước bằng đường biển thành công. Mặc dù không thể nhớ địa
danh của những nơi đặt chân đến sau cuộc hải trình đầy gian khổ, nhưng
chàng nhớ rành rành là mình đã được đưa lên đất liền của một bán đảo nhỏ
nào đó, rồi ở trại tị nạn nào đó và được chấp thuận bảo lãnh đến một nước
tự do nào đó. Dấu ấn về sự thành công của chuyến vượt biển trong ký ức
đdã khiến chàng chắc chắn là không bao giờ có chuyện “vượt biên khỏi thế
giới người”
trong hải trình tìm tự do. Tuy nhiên, những gì xảy ra sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.