KHOẢNG CÁCH CỦA BIỆT LY - Trang 21

Cung Thị Lan

Khoảng cách của biệt ly

Chương 4

Quen dần với ánh sáng khi chẳng may phải xuyên qua trong lúc di chuyển
từ nơi này đến nơi khác Phát cảm thấy có thể chịu đựng ngay cả trong thời
gian khá lâu. Thực ra, chúng chỉ là những tia nắng nhàn nhạt của chiều tối,
của ánh tà dương hay là những ánh đèn dịu dàng trong các phòng của căn
nhà Davis.Đối diện khuôn mặt bình thản của ba Davis qua làn sáng trắng,
Phát nhận ra là ông không hề biết sự hiện diện của chàng và của con của
ông ta trong căn nhà. Với điều khám phá ấy, Phát cảm thấy tự nhiên hơn
khi lang thang giữa các phòng.
- Rất mừng là ba tôi đã lấy được phong độ xưa.

Tiếng Davis vang lên khiến Phát phải nhìn ba của anh ta. Ông đang ngồi ăn
bánh mì sandwich với thịt nguội và uống sữa tại bàn ăn nhỏ trong nhà bếp.
Cảm giác an tâm của Davis lây lan vào tâm hồn Phát khiến chàng hòa nhập
vào sự chăm chú hết sức sâu thắm của anh ta. Cùng anh, Phát đắm trong
yên lặng. Rất lâu, không gian yên tĩnh trong căn phòng chợt bị khuấy động
bởi những tuếng rền rỉ đầy kinh dị vọng từ ngoài cửa sổ đàng sau nhà bếp
vào. Phát thất đảm hỏi to:
- Ai vậy? Tiếng của ai mà thê lương và ghê rợn quá vậy hả?
- Còn là ai? Nếu chẳng phải là những kẻ đồng hội, đồng thuyền với chúng
ta!
- Những con ma?
- Phải. Anh đã tiến bộ hơn vì đã biết nhìn nhận thực tế!
Phớt lờ lời châm chọc của Davis, Phát hỏi tiếp:
- Tại sao họ khóc than bi thương và ai oán dữ như vậy hả?
- Có thể vì luyến tiếc trần gian, vì chứng kiến nhiều sự việc ngược đời sau
khi chết hay vì cảm thấy mất mát sau khi tự tử mà ra như vậy. Thực ra thì
tiếc rẻ, than van, kể lể, giận dữ, trách móc hay oán hờn đều là thực chất của
những kẻ trở thành ma như chúng ta cho nên chẳng cần vin vào các lý do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.