KHOẢNG CÁCH CỦA BIỆT LY - Trang 24

Chàng chăm chú nhìn tấm ảnh bán thân của vợ chồng Davis chụp sau ngày
tân hôn trong im lặng. Nụ cười hồn nhiên trong khuôn mắt mỹ miều của
người đàn bà trong tấm ảnh đã xóa hết thành kiến trước đó của chàng. Dao
động vớicảm xúc mới mẻ chàng chợt nhớ lời của mẹ chàng “ Vợ đẹp là vợ
người! Cho nên đã trót lấy vợ đẹp thì sau này có chuyện gì cũng phải chịu,
không nên than trách!”
Rồi cũng từ câu khuyên răn trong tâm thức này mà
chàng chợt nhớ đến nỗi phiền muộn và sự tha thứ nào đó của mình dành
cho Mỹ Ngọc. Nhưng, ở lúc nào và lý do gì thì chàng không tài nào nhớ ra.
- Anh vẫn chưa nhớ được là anh đã ở đâu trước khi bước vào tình trạng như
thế này nhưng ít ra anh đã thấu hiểu quy luật của tạo hóa rồi đó!

Davis đột nhiên cao giọng khiến Phát giật mình. Chàng hiểu là Davis đã
đọc hết những ý nghĩ mình khi chúng mới manh nha xuất hiện cho nên
chàng không thèm đáp trả cũng như không tìm hiểu là anh ta hiện diện tại
nơi nào trong căn phòng. Để hiểu rõ thực chất của linh hồn trong thế giới
chết, chàng tiếp tục yên lặng và tự kiểm tra các giác quan của mình. Một
hồi lâu, chàng phát hiện rằng các giác quan của chàng nhạy bén và linh
hoạt không khác gì của Davis. Chàng có thể ngửi được mùi ẩm trong
phòng, có thể nghe tiếng lòng não ruột của ông lão, có thể nhìn mọi vật
xuyên suốt qua màn đêm và còn có thể đọc được ý tưởng của Davis khi anh
để ý chúng: “Con thương ba làm sao! Mong là ba không bị bệnh tật gì để
có thể tiếp tục sống một mình trong căn nhà này của chúng ta!”
Lời trần
tình thầm lặng tiềm ẩn trong ý nghĩ của Davis làm Phát xúc động. Đè nén
cảm xúc đang dâng trong hồn, chàng đảo ánh nhìn xa khỏi cái hồn của anh
ta, tận đến mặt tủ quần áo nơi dàn bày bày những lọ thuốc nhựa màu cam
nắp trắng dày đặc bên trên. Chàng chợt nhớ ra là mình cũng đã từng có
nhiều lọ thuốc với hình dạng và màu sắc như thế trong đời. Rồi đột nhiên
trong tâm thức của chàng vang lên một địa chỉ mà chàng thường kiểm tra
kỹ càng khi nhận những lọ thuốc như thế “1441 đường W... Tây Bắc Hoa
Thịnh Đốn
”. Vui mừng, chàng hét lên sung sướng: “Tôi nhớ rồi! Tôi nhớ
nhà tôi ở đâu rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.