KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 156

16

Bộ phim trên tivi bắt đầu chạy hàng chữ giới thiệu tên diễn viên, Ân
cầm điều khiển tắt đi, thấy tự dưng xốn xang. Kết phim, hai người sau
nhiều gian khổ cũng đến được với nhau, nhưng lại trong hoàn cảnh
không ai ngờ được, cô gái liệt đôi chân, cậu trai nguyện theo cô cả đời
để chăm sóc. Ân thấy chán, kiểu kết thúc đại đoàn viên này, bây giờ
phim ảnh nhan nhản, chủ yếu theo kiểu cả nhà cùng vui, ai bỏ thời gian
ra ngồi coi phim đến hết cũng sẽ hài lòng, không bị bất ngờ vì cái kết
thúc bi đát. Nhưng cũng chính vì an toàn quá mức như vậy lại làm
người ta không còn cảm giác ngạc nhiên khi coi phim mà gần như đã
đoán được kết cục.

Với lại, cuộc đời này đâu phải lúc nào cũng đẹp đẽ như trên phim.

Ân đứng dậy, vươn vai vài cái để cảm giác lười biếng chảy tan đi mất rồi
đi ra cửa sổ, nghe gió lồng lộng chạm vào người. Ân thấy phố dưới kia
trải dài, ánh đèn đường vẽ lên những dáng người kì dị, méo mó, rụm rọ
đang lầm lũi bước đi. Sực nhớ đến thói quen của mình, Ân định quay
vào phòng cầm điện thoại chụp hình, nhưng rồi Ân chợt nhớ đến lần
nói chuyện vừa rồi cùng Mễ.

- Khi con người ta mất cân bằng ở cuộc sống thật, họ tìm đến thế giới
ảo và bám víu vào đó. Càng cô đơn bao nhiêu, con người ta lại sống ảo
bấy nhiêu. Ân phải nhìn ra được vấn đề của bản thân mình và giải quyết
chứ không thể trốn tránh mãi được.

Những lời Mễ nói khiến Ân nhận ra được mình đang gặp phải chuyện
gì. Đúng là cuộc sống của Ân bắt đầu thay đổi khi dính chặt với cái điện
thoại và mạng xã hội. Lần đầu tiên chụp hình và đăng lên trang cá
nhân, vài người vào thích rồi nhận xét hình đẹp, Ân thích vô cùng. Rồi
từ đó, Ân bắt đầu chú ý đến những thứ mình sẽ đăng lên mạng. Những
tấm hình ngày một đẹp hơn, lung linh hơn, sâu sắc hơn, và bạn bè cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.