KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 140

rồi lừa gạt người ta, nên ai cũng sợ, đâu dám tới giúp. Người Sài Gòn,
càng ngày càng lạnh lùng với nhau.

- Ở đâu thì cũng có người này người nọ, mày đừng quơ đũa cả nắm.

- Em nhớ lúc còn dưới quê, hàng xóm có chuyện gì là bà con chạy qua
giúp đỡ, mỗi người một tay. Còn ở Sài Gòn, có khi chết kế bên nhà
người ta cũng mặc kệ, đóng cửa cài chốt, sợ bản thân mình liên lụy...

- Ừ, thì Sài Gòn này mắc nhất là lòng tin mà. Thôi uống đi, ngày mai có
chết thì hôm nay cũng phải say đã.

Tú cụng ly với Thụy rồi nốc cạn ly bia đầy. Tự dưng, cơn nhớ đàn bà
trong Tú cồn cào. Đàn ông là vậy, rượu và đàn bà, lúc nào cũng thường
đi cùng với nhau. Trước, Tú nhớ nhiều đàn bà, có đàn bà thiệt, từng
gặp, từng làm tình, cũng có khi là đàn bà ảo, trong mấy tác phẩm mình
viết ra. Còn bây giờ, đàn bà của Tú gom về một con người cụ thể, người
đó tên Mễ.

***

Yêu Nam, với Phan là một điều vô cùng kỳ lạ.

Từ ngày quyết định về Việt Nam để gặp Nam, rồi kéo Nam ra khỏi nỗi
đau và vũng bùn của những ngày tháng trượt dài trong meth.ice, tình
dục và nỗi đau, đến nay, Phan vẫn cứ thấy Nam là một bí ẩn.

Trong Nam như tồn tại nhiều con người khác nhau. Lúc thì sâu lắng,
thích ngồi một mình trong phòng tối, nghe nhạc, uống rượu vang và
nhìn ngắm Sài Gòn dưới kia. Lúc lại trẻ con, kéo Phan ra bếp, cột cho
cái khăn trắng ngay cổ, dù lúc đó Phan đang trần như nhộng vì mới ngủ
dậy, rồi bưng ra cho Phan rất nhiều đồ ăn, bắt nếm thử, phát biểu cảm
nghĩ. Lúc thì Nam rất gần, như thể là một phần trong cơ thể Phan. Lúc
lại rất xa, như chưa bao giờ Phan có thể chạm đến được.

Hay như lúc này đây, sau khi đã nấu cho Phan một bữa cơm thịnh soạn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.