KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 209

- Nhiều hơn một lần. Nhưng cũng vậy.

Mễ từng thử với những gã đàn ông da trắng, mắt xanh, mũi lõ. Cảm xúc
họ mang lại cho Mễ hoàn toàn khác cảm xúc của đàn ông bản xứ. Dĩ
nhiên Mễ không so sánh, vì cơ bản chẳng ai đi so sánh những thứ thuộc
về cảm xúc, nhưng thứ Mễ cảm nhận được rõ ràng nhất ở những gã Tây,
là họ trân trọng từng cử động cơ thể của đối phương khi trên giường.

- Nếu không có gì khác hơn, sao Mễ vẫn muốn ngủ cùng tôi?

- Tôi nói rồi, bên Tú tôi tìm được bình yên, với đàn bà, chuyện thỏa
mãn về sinh lý không quan trọng bằng việc được thỏa mãn cho cái sự
khát khao an toàn.

Không hiểu sao Tú lại có cái thôi thúc để vòng tay mình qua, ghì chặt
Mễ vào lòng.

- Ngày mai tôi đi rồi, Mễ có nhớ tôi không?

- Chắc sẽ nhớ vài ngày, rồi lại cuốn vào vòng cuộc sống, lại quên thôi.
Đâu phải lần đầu tôi quên đàn ông trong đời mình.

- Tôi đi nếu thành công thì chừng một hai tuần là về, không lẽ nhiêu đó
ngày đã quên?

- Muốn không quên thì về đây mà nhắc cho tôi nhớ.

Mễ dụi đầu vào ngực Tú. Mùi tóc Mễ thoang thoảng, phủ hết tất cả
những giác quan. Bao nhiêu lần cùng nhau, chưa bao giờ Mễ lại có
những cử chỉ âu yếm đến như vậy. Bao nhiêu lần cùng nhau, chưa bao
giờ Mễ đàn bà đến vậy. Tú đắm mình trong những cảm xúc kì lạ này.
Giống như đây mới thật sự là lần đầu tiên Tú lột trần Mễ, được cảm
nhận sâu thẳm bên trong Mễ là một bản ngã đàn bà yếu mềm, khao
khát từng chút một yêu thương người ta rót cho. Tú siết Mễ chặt hơn,
đặt môi lên trán Mễ, thành nụ hôn, rồi nói cái câu trong bao nhiêu lần
mặn nồng qua chưa bao giờ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.