KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 222

chuyện này.

- Từ từ gì nữa, anh ba mươi rồi, Nam cũng đâu còn trẻ, coi chừng già
đến nơi, anh đổi ý đó.

- A, muốn đổi ý thì cứ đổi đi Phan.

Nam giả vờ giận lẫy, quay mặt đi hướng khác, để Phan phải kéo tay lại,
ôm lấy mình mới chịu thôi. Sống ở nước ngoài một thời gian dài, Phan
cũng ảnh hưởng lối sống thoải mái thể hiện tình cảm của họ. Thời gian
đầu, khi hai người đi cùng nhau ở nơi công cộng, Nam không thoải mái
lắm khi Phan nắm tay hay ôm mình trước mặt người khác, nhưng dần
dà, nghe Phan thuyết phục, dụ dỗ, nói rằng hai người yêu nhau thì có gì
đâu mà phải ngại, Nam cũng xiêu lòng, tới giờ thì đã quen.

Dọn dẹp bàn ăn xong, ba người cùng nhau ngồi trên sofa, rót rượu vang
và nghe nhạc. Thỉnh thoảng có gì vui, Nam lại cười lớn, nhẹ ngả người
vào lòng Phan. Nhìn vẻ thoải mái của Nam, Mễ biết bây giờ là lúc thích
hợp để làm thôi miên trị liệu.

- À, hôm nay tôi mới đọc thêm qua tài liệu về một trò chơi liên quan
đến trí nhớ và ký ức của con người. Phan và Nam có hứng thú không?

- Trò chơi đó ra sao, nghe có vẻ hấp dẫn đó? - Nam tò mò hỏi.

Mễ lấy trong túi xách ra một đế gỗ hình vuông, ở trên có gắn hai khung
sắt. Giữa hai khung sắt là một hàng bảy viên bi bằng kim loại, mỗi viên
lại được cố định bằng hai sợi dây gắn vào khung sắt hai bên. Đây là
“vòng bi Newton” khá phổ biến trong cách nghiên cứu truyền năng
trong vật lý. Khi kéo viên bi sắt ở một đầu ra xa rồi thả tay, viên bi sẽ
quay về, đập vào sáu viên bi còn lại đang đứng yên, năng lượng sẽ được
truyền qua viên bi ở đầu bên kia và làm cho nó bật ra, sau đó lặp lại cử
động này cho đến khi năng lượng dần tan hết.

- Đây chỉ là một trò chơi, xem thử coi sâu thẳm bên trong chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.