KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 278

bữa trước.

Phan ôm chặt áo vào lòng, ôm chặt Nam, ôm chặt cơn đau.

- Nam ơi!

Vậy đó... mà cũng chẳng thể rơi ra một giọt nước mắt.

“Dear lord when I get to heaven
Please let me bring my man
When he comes tell me that you’ll let him in.
Father tell me if you can
Oh that grace, oh that body
Oh that face makes me wanna party
He’s my sun, he makes me shine like diamonds...”

***

Bốn giờ ba mươi sáng, Mễ tỉnh dậy. Lần này Mễ không kéo mình ra
khỏi giường được như mọi ngày vẫn làm. Mễ cứ nằm im, bất động, mắt
nhìn ra đằng xa.

Ân, Khuê, B., Nam... và rất nhiều những người từng đến gặp Mễ để tư
vấn. Thật sự, họ tin tưởng Mễ đến vậy sao? Bản thân họ có biết rằng
trong lòng Mễ cũng luôn bộn bề những nỗi niềm không biết tỏ cùng ai.
Họ đặt niềm tin vào Mễ, để rồi, Mễ đã không thể làm gì giúp họ.

B. đã không còn ký ức… giờ thì Nam lại không còn sự sống.

Tới giờ Mễ vẫn không biết vì sao Nam lại chọn cách chấm dứt cuộc đời
mình. Nhưng chắc chắn rằng nó có liên quan đến nỗi đau mà Mễ đã
buộc Nam phải đối mặt. Tại thời điểm đó, có thể điều đó tốt cho Nam,
nhưng còn về lâu dài, vì sao Mễ không nhìn ra được nó có ảnh hưởng
thế nào đến Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.