KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 95

được gia cố nhiều hơn.

- Em thích làm cô giáo lắm, nghĩ tới cảnh được mặc áo dài, đứng trên
bục giảng là lại thấy mê ly.

- Chị thì hồi đó do thấy làm cô giáo oai lắm, tha hồ la đám học trò nên
mới muốn lớn lên làm nghề đó... cũng may mà chị không làm cô giáo,
không thì tội nghiệp đám học sinh, Ân ha. - Mễ nói xong bật cười, Ân
cũng cười theo.

Nhận ra câu chuyện đã dễ dàng hơn giữa hai người, Mễ bắt đầu hướng
vào vấn đề chính:

- À mà nếu Ân thích chụp ảnh thì phải thích đi đây đi đó, nhìn ngắm
mọi vật, gặp nhiều người khác nhau phải không?

Nghe đến việc gặp nhiều người, hơi thở Ân bỗng dưng trở nên nặng nề
hơn đôi chút:

- Em... chỉ thích ngắm cảnh, và chụp hình thôi, còn gặp người lạ, em
thấy... khó chịu và hồi hộp lắm.

- Em khó chịu thế nào? Có thể kể chị nghe một chút không?

- Em cũng không biết phải diễn tả ra sao, cứ hồi hộp, tay chân lóng
ngóng, tim đập mạnh... khó chịu lắm.

- Người ta làm gì để em sợ sao Ân?

- Không có... mọi người đâu làm gì em. Nhưng mà... em sợ ánh mắt họ
nhìn mình, như họ đang săm soi em, đang tìm những lỗi lầm nhỏ nhất
của em để chỉ trích. Em... sợ vậy lắm. Cứ như vậy, em không dám gặp ai
và không tập trung làm được gì cả...

Tay Ân run mạnh hơn ban nãy, hơi thở gấp gáp, mắt ngân ngấn nước.
Mễ nhận ra Ân vẫn chưa đủ sẵn sàng cho câu chuyện này, bèn tiến tới
gần, đưa tay vòng ôm ngang vai Ân, vỗ về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.