KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 72

chúng ta được nhiều bạn da trắng giúp đỡ. Khi chính quyền quyết định cho
một số thanh niên của ta theo học y khoa ở trường đại học Witwaterstrand
thành lập cho ngươi da trắng, thì tiếng phản đối mạnh mẽ nổi lên. Nhưng
các bạn của chúng ta cương quyết và tiếp tục dạy dỗ họ cho tới khi chúng ta
có một chỗ đứng riêng của chúng ta. Chào cô y tá.
- Kính chào Umfudisi.
- Cô làm việc nơi đây có lâu chưa?
- Từ hồi nơi này mới thành lập.
- Và cô có biết một thanh niên tên là Absalom Kumalo không?
- Thưa biết. Nhưng anh ta không còn ở đây nữa. Tôi biết chỗ cũ của anh ta.
Hồi đó anh ta ở với gia đình Hlatshways và những người này hãy còn ở
đây. Umfundisi thấy cái khoảng đất có nhiều đá quá, không xây cất gì được
kia không? Có một em trai đương đứng đó.
- Có, tôi thấy rồi.
- Phía sau chỗ đó, Umfundisi thấy một căn nhà, có khói toả từ một ống khói
lên đó không?
- Có tôi thấy rồi.
- Umfundisi đi xuống con đường này, sẽ thấy gia đình Hlatshways ở căn
nhà thứ ba hay thứ tư, bên tay Umfundisi lấy thức ăn.
- Cảm ơn cô, chúng tôi lại đó ngay bây giờ.
Lời chỉ dẫn rõ ràng quá, nên họ kiếm ngay được căn nhà.
- Chào thím.
Người đàn bà này ăn bận sạch sẽ có vẻ dễ thương. Thím ta thân mật mỉm
cười.
- Chào Umfundisi.
- Chúng tôi kiếm một thanh niên tên là Absalom Kumalo.
- Thưa Umfundisi anh ấy trước kia ở nhà tôi. Chúng tôi thương hại anh ta
vì anh ta không có chỗ nào ở nhờ được. Nhưng tôi ân hận cho Unfundisi
hay rằng, họ đã lại bắt anh ta đi rồi và nghe nói quan Toà đã cho anh ta vào
trại cải huấn.
- Trại cải huấn?
- Vâng, ngôi trường lớn ở đằng kia kìa, sau dưỡng đường quân y đó. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.