KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 80

ALAN PATON

KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU

Dịch giả: NGUYỄN HIẾN LÊ

Chương 9

Ngồi trên xe về Sophiatown, Msimangu bảo:
- Tôi nghĩ huynh hãy nên nghỉ ngơi ít bữa.
Kumalo ngó bạn đáp:
- Làm sao tôi có thể nghỉ ngơi bây giờ?
- Tôi hiểu huynh muốn nói gì rồi.Tôi biết rằng huynh đang lo lắng, nhưng
người Anh trong trại cải huấn tìm kiếm có kết quả hơn chúng ta nhiều.
Hôm nay thứ ba; ngày mốt tôi lại phải làm lễ ở Ezenzeneli, nơi có trại nuôi
người mù xong rồi tôi lại phải săn sóc tín đồ nữa. Tôi phải nghỉ đêm tại đó,
hôm sau mới về được. Tôi sẽ kêu điện thoại hỏi viên Giám đốc trại xem tôi
có thể dắt huynh theo được không. Trong khi tôi làm việc huynh có thể
nghỉ ngơi. Nơi đó phong cảnh đẹp; có một tiểu giáo đường, đất thoai thoải
đưa xuống thung lũng ở dưới sâu. Nhìn thấy công trình của người da trắng
xây cất cho những người mù của chúng ta, lòng huynh sẽ thấy phấn khởi.
Rồi chúng ta sẽ trở về, đủ sức mạnh tinh thần để làm mốt công việc của
chúng ta.
- Thế còn công việc của huynh?
- Tôi đã thưa với bề trên rồi. Bề trên đã cho phép tôi và tôi phải giúp huynh
cho tới khi nào tìm được cậu đó mới thôi.
- Các vị bề trên quả là nhân từ. Vâng, tôi sẽ đi cùng với huynh.
Ở hội Truyền giáo, không khí buổi tối đó rất vui vẻ. Cha Vincent, vị mục sư
má hồng hào như trẻ em đó, hôm đó cũng có mặt và người ta chuyện trò về
miền Kumalo sinh trưởng và làm việc. Rồi người da trắng đó kể chuyện về
quê hương của mình cho mọi người nghe, tả các hàng rào cây, các cánh
đồng, tu viện Wesminter và các giáo đường danh tiếng rải rác khắp nơi.
Nhưng nỗi vui đó cũng không hoàn toàn vì một mục sư da trắng ở châu
thành lại, chìa tờ Evening Star, chỉ cho họ một hàng tít lớn: GIẾT NGƯỜI
Ở PARKWOLD, MỘT KỸ SƯ RẤT CÓ DANH VỌNG Ở CHÂU

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.