KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 91

Kumalo ngó Msimangu và Msimangu thấy vẻ nhìn của bạn rầu rĩ và biết
ơn, nên hết bực mình.
Kumalo hỏi bạn:
- Huynh tính đi một mình ư?
- Phải, tôi tính đi một mình. Nhưng bây giờ huynh đã hay rồi thì cùng đi
với tôi cũng được.
- Huynh tính đi cách nào? Không có xe buýt.
- Thì đi tắc xi. Tôi có tiền đây.
- Tôi cũng có tiền đây. Tôi phải trả chứ.
- Tốn tiền lắm đấy?
Kumalo vạch chiếc áo ngoài ra, lạnh lẹ rút túi tiền ra:
- Tiền đây này.
- Được, để rồi sẽ tiêu tới. Thôi đi kiếm tắc xi.

- Thím Mkige!
Nghe kêu tên, thím lùi lại một bước, vẻ bực mình.
- Cảnh sát có lại đây không?
- Có, họ mới lại đây.
- Họ muốn gì?
- Muốn tìm cậu đó.
- Và thím họ trả lời họ ra sao?
- Tôi bảo cậu ấy đã dọn đi chỗ khác các đây một năm rồi.
- Rồi họ đi đâu?
- Lại Shanty Town.
Thím ta lùi lại một bước nữa, nhớ lại lần trước, ông lạnh lùng hỏi:
- Lại một địa chỉ mà thím không biết?
Thím ta cau có nhìn mục sư, rồi đáp:
- Tôi làm cách nào được? Cảnh sát hỏi mà.
- Không sao. Địa chỉ đó ra sao?
- Tôi đâu có biết. Tôi bảo họ lại Shanty Town.
Thím ta nổi quạu, lớn tiếng:
-Tôi đã bảo tôi không biết địa chỉ mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.