KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 291

kem khoai tây? Tôi chẳng biết liệu người ta có loại men hay cái khỉ
gió gì đó mà thây ma cần hay không, nhưng đến thế này rồi thì
chắc tôi phải thử thôi. Điều tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì? Tôi toi
đời hay sao?

Tôi lại cười rú lên khi quành xe vào phía sau nhà tang lễ. Chỉ có

một chiếc xe đỗ ở đấy. Tôi hy vọng và cho rằng đó là xe của Kang.
Tôi thậm chí còn không nghĩ là có người nào khác làm việc vào giờ
này nữa kìa, mà chỉ cho rằng đó chính là lý do vì sao gã muốn tôi
ghé qua muộn thế này, sau khi những người khác ra về hết. Bố
khỉ, tôi đã không nghĩ nhiều như thế mà chỉ cố dựa vào bản năng
ngu ngốc. Và ngay lúc này, bản năng muốn tôi hạ gục những người
chạy bộ ngang qua rồi móc lấy não của họ.

Lẽ ra mình phải tìm Kang sớm hơn, tôi nhận ra như thế. Giờ tôi

đã tuyệt vọng và gã sẽ nhận ra. Gã sẽ yêu cầu bất kỳ thứ gì và tôi
phải chấp nhận hết. Tôi có cảm giác như da dẻ sắp tuột hết khỏi
xương rồi.

Đệch. Đã rút ra bài học. Gần đây tôi có được hơi bị nhiều bài

học.

Tôi đập cửa sau rồi đứng chờ, thầm tua lại những gì mình sẽ nói.

Hay đúng hơn là cố gắng thầm tua lại. Công việc này hơi khó vì tôi
chẳng biết mình muốn nói gì nữa.

Tôi lại đập cửa rồi thử xoay nắm đấm. Nhẹ cả người khi cửa

không khóa. Chắc cú là tôi sẽ không quay người rời khỏi đây. Đến
mức này, tôi chẳng còn nơi nào khác để đi nữa.

“Kang ơi?”, tôi ngập ngừng gọi khi đã bước vào. Tốt hơn hết gã

nên có sẵn não cho tôi. Tôi sẽ đánh nhau với gã để lấy não nếu
cần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.