KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 4

CHÂN DUNG MỘT NGƯỜI VÔ

HÌNH

Trong hành trình tìm kiếm sự thật, hãy sẵn sàng với những điều không ngờ

tới, vì sự thật rất khó tìm và khi đã tìm ra bạn cũng sẽ thấy thật khó hiểu.

HERACLITUS

Mới ngày nào còn sống đó. Một người, giả dụ đang ở đỉnh cao sức khỏe,

thậm chí chưa già, chẳng có tiền sử bệnh tật gì. Mọi thứ vẫn như xưa, như
lúc nào cũng vậy. Ông ta sống từ ngày này sang ngày khác, lo việc của
mình, mơ về cuộc đời đang trải ra trước mắt. Thế rồi, đùng một cái, cái chết
đến. Ông thở nhẹ một hơi, sụp xuống ghế của mình, và thế là chết. Sự đột
ngột của cái chết chẳng để chỗ trống cho suy nghĩ, chẳng cho tâm trí cơ hội
tìm kiếm từ ngữ nào để an ủi mình. Ta chẳng còn gì ngoài cái chết, một thực
tế không thể thay đổi được trong sự vĩnh cửu của chính ta. Chúng ta cam
chịu chấp nhận cái chết sau một quãng thời gian bệnh tật kéo dài. Thậm chí
cái chết vì tai nạn cũng được cho là bởi số phận. Nhưng một người đàn ông
chết mà chẳng rõ nguyên nhân, một người đàn ông chết chỉ vì ông ta là
người, đưa ta đến thật gần với ranh giới vô hình giữa sống và chết mà ta
chẳng còn biết mình đang ở bên nào. Sự sống trở thành cái chết, như thể cái
chết đã luôn sở hữu sự sống ngay từ đầu. Chết không cảnh báo. Như thể có
khẩu lệnh: Đời dừng. Và nó dừng bất cứ khi nào.

Tin về cái chết của cha đến với tôi ba tuần trước. Đó là một buổi sáng Chủ

nhật, tôi đang trong bếp chuẩn bị bữa sáng cho cậu con trai nhỏ, Daniel.
Trên lầu, vợ tôi vẫn ngủ, ấm áp dưới lớp chăn, tận hưởng thêm mấy tiếng
ngủ nướng. Mùa đông ở vùng nông thôn: một thế giới im lặng, mùi khói gỗ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.