Khóm hoa Tử Đinh Hương
Alexander Kuprin
Nicolai Evgrafuvitr Almazov sốt ruột đợi vợ mở cửa; và không cởi áo
bành tô, vẫn đội mũ, anh đi thẳng vào phòng làm việc của mình. Vợ anh,
chỉ vừa mới nhìn thấy vẻ mặt cau có với cặp lông mày nhíu lại gần nhau và
vành môi dưới cắn chặt một cách giận dữ của chồng, lập tức hiểu rằng đã
xảy ra một chuyện gì đó rất rủi ro... Nàng im lặng đi theo chồng. Vào đến
phòng, Almazov đứng yên chừng một phút, mắt nhìn trân trân vào một
điểm nào đó ở trong góc. Rồi anh buông tay, thả chiếc cặp rơi xuống sàn
mở tung ra, buông mình ngồi phịch lên chiếc ghế, giận dữ đan những ngón
tay vào nhau bẻ kêu răng rắc…
Almazov là sĩ quan trẻ nhà nghèo, đang theo học ở Học viện Bộ Tổng
tham mưu, và bây giờ mới từ trường về. Hôm nay anh phải đem trình giáo
sư bài tập thực hành cuối cùng nhưng đồng thời cũng là khó nhất - một bản
vẽ địa hình khu vực.
Cho đến tận bây giờ các môn thi đều trôi qua trót lọt, và chỉ có Chúa trời
với vợ của Almazov mới biết được điều đó đòi hỏi những công sức khốn
khổ như thế nào... Bắt đầu từ việc ngay cả kỳ thi tuyển vào Học viện cũng
tưởng như không thể nào vượt qua nổi. Hai năm liền Almazov đường
hoàng trượt vỏ chuối, và chỉ đến năm thứ ba bằng lao động kiên trì, anh
mới vượt được các trở ngại trên đường đi. Nếu không có vợ, chắc anh
không đủ can đảm, nhiệt tình và đã khoát tay bỏ mặc tất cả. Những
Verotrca không cho phép chồng giảm sút tinh thần và luôn tìm cách làm
cho anh được sảng khoái, tin tưởng... nàng đã học cách đón nhận những
thất bại mới của chồng bằng bộ mặt trong sáng, gần như vui vẻ. Nàng từ
chối bản thân tất cả mọi nhu cầu cần thiết để dành cho chồng những tiện
nghi, mặc dù khiêm tốn nhưng rất quan trọng với một người lao động trí óc.
Nàng còn tuỳ theo sự cần thiết, là người chép lại, người vẽ kỹ thuật, người
đọc hộ, người kiểm tra và đồng thời là cuốn sổ ghi chép, tra cứu của anh.