KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 114

thở nói: “Tôi thấy rất tốt, thanh mai trúc mã, thật tốt nha.....”

Chu Triển Nguyên cầm một quyển tap chí ném qua, cười mắng: “Ngựa

tre hơn chín tuổi sao?” Nói đến thực tại, anh nghĩ như thế nào cũng không
tới phiên Tiếu Hàm, lúc anh trong thời kỳ trưởng thành, Tiếu Hàm còn đang
mặc tã đấy.

“Tôi mặc kệ! Tôi phải gọi điện cho bà vợ cái đã, nói cho cô tới đón tôi!”

Lão Triệu bưng mông lập tức rời khỏi, đi đến cửa vẫn không quên khiêu
khích liến anh một cái. Lời này của lão Triệu cũng chỉ là thuận miệng nói,
lần này đi công tác mới hai ngày, ngay tại Lâm Thành, cần gì phải đón
khách từ xa, nhưng mà lão chính là muốn nhìn thấy bộ dạng hạnh phúc
không quen của Chu Triển Nguyên khi ‘ở nhà có người chờ’, thể nào cũng
phải cho anh thêm chút buồn phiền.

“Đi đi!” Chu Triển Nguyên cười nói, nhưng mà trong lòng lại chân thực,

ai không hi vọng về nhà là có thức ăn nóng hổi lò sởi đặt đầu giường chờ
chứ. Nhiều năm như vậy, ở trên thương trường tổng giám đốc Chu hô mưa
gọi gió, mỗi lần về nhà, nhìn giường lạnh như băng,vừa tủi thân vừa vui vẻ
với con trai, trong lòng đều không có cảm giác gì. Tuy rằng lò sởi đặt ấm
đầu giường có chút xa vời, nhưng mà có đồ ăn nóng nếu có cũng không tồi.

Ngày mai trở về thôi, Chu Triển Nguyên nằm ở trên giường, trên mặt lộ

nét cười nhợt nhạt, phải về nhà thôi. Khó mới có được một lần không vì lo
lắng cho con trai mà vội vàng ngóng trông về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.