KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 148

Trong lòng Tiếu Hàm hơi hoảng, vẻ mặt bất động, thản nhiên nhìn lại:

Chị suy nghĩ nhiều rồi.

Khóe miệng Diệp Dĩ Mạt càng vui vẻ, vuốt cằm, trong mắt tràn ngập ý

tứ mập mờ: Em chắc chứ?

Tiếu Hàm giật mình, không biết Diệp Dĩ Mạt nói có ý gì, liền nghe thấy

âmthanh nghiến răng nghiến lợi của Lý Thụy: “Anh ta sao cũng ở đây chứ!”

Tiếu Hàm bỗng thấy sau lưng chợt đổ mồ hôi, không phải là đúng lúc

như vậychứ? Anh Triển Nguyên cũng đi ra ngoài này sao? Nghĩ đến lần
trướcchuyện anh Triển Nguyên giúp cô giả làm bạn trai đuổi Lý Thụy, nhất
thời Tiếu Hàm thấy đau đầu.

Quả nhiên là sợ cái gì sẽ gặp cái đó, âm thanh vui vẻ của Nãi Tích và

giọng điệu nghi ngờ của Chu Triển Nguyên cùng vang lên.

“Ba ba!”

“Hai người đang làm gì vậy?”

Tiếu Hàm buồn rầu đầu đầy vạch, phải đối phó với tình huống này như

nào đây? Tiếu Hàm chợt có chút hối hận vì bữa cơm ăn ngoài này, quả
nhiên mẹ nói rất đúng, ăn cơm thì nên ở nhà.

Không nghe lời người già, tổn hại ngay trước mắt.

Giải thích, làm thế nào mà giải thích nổi với ánh mắt như thấy địch của

LýThụy chứ? Không giải thích, cô đoán chừng hôm sau còn giải thích
đượcvới chị ấy sao.

Cái này, chính là trong truyền thuyết, tự tạo nghiệp chướng, không thể

sống tốt sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.