KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 151

cho Lý Thụy nhịn không được rụt cổ lại, cảm giác bị áp bức quá mạnh mẽ.

Chu Triển Nguyên không lên tiếng, ngược lại Nãi Tích rất không nể mặt

‘Hừ’ một tiếng.

Lại nói, từ lúc mới đầu, Nãi Tích đối với lời nói vừa rồi của ba ba và

côgiáo Tiếu là hoàn toàn kinh ngạc nha, à không, là vui mừng. Nó vẫn
mộtmực muốn ba ba và cô giáo Tiếu nói, là mẹ của nó chứ, kết quả ba ba
lạinói, cô giáo Tiếu là bạn gái của ba ba, cô giáo Tiếu cũng thừa nhận!

Nhưng mà hai giây sau, thằng bé nóng nảy! Tại sao nó lại không biết gì

chứ!Ba ba được lắm, hành động nhanh như vậy mà cũng không nói cho nó
biết!Hừ! Nó rất tức giận!

Cho nên nói, tâm tư của con nít, người kháccó nghĩ cũng không hiểu,

nếu không như ý của nó, nó sẽ tức giận, nếu như theo ý của nó, nhưng mà
quá nhanh, nó cũng không chấp nhận!

Tiếu Hàm tạm thời không để ý đến sự biến hóa trong lòng thằng bé, hiện

tại rời khỏi đây mới là việc chính.

“Chị, chúng em còn có việc, đi trước nhé. Chờ về trường em sẽ mời chị

ăn cơm. Đến lúc đó nói sau.” Tiếu Hàm đỏ mặt liếc vẻ mặt khác nhau của
mỗingười một cái, quyết định giải thích điều chết tiệt này thì để sau nàyhãy
nói vậy, rời khỏi chỗ thị phi này trước rồi nói sau.

Về phần Lý Thụy, ở trong mắt cô cũng chỉ giống như Nãi Tích, người

lớn nói chuyện, con nít chơ xen miệng vào.

Khóe môi Diệp Dĩ Mạt nhếch lên cười đùa, gật đầu một cái, hoàn toàn

xemthằng em đang nhe răng trợn mắt kia như không khí, vỗ vỗ bả vai
TiếuHàm, giọng nói không đổi nói: “Cái đó, chị sẽ chờ ~~”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.